Mai đi biểu tình sẽ bị trấn áp!
Hôm
nay thứ bảy ngày 4/8/2012.
Buổi
chiều hôm trước của cuộc biểu tình lần thứ
tư năm 2012, nhiều người biểu tình nhận được
tin từ những người quen rằng mai sẽ có cuộc khủng
bố, bắt người đưa lên xe buýt bởi lực lượng
an ninh đóng giả làm thanh niên, trật tự
đeo băng đỏ.
Người
biểu tình chống Trung Quốc không quan tâm
tới những tin tức như vậy. Nếu vì những tin như
vậy mà khiến họ không đi, thì có lẽ
muôn thưở không bao giờ có những cuộc
biểu tình diễn ra ở Việt Nam. Bởi chính phủ
Việt Nam không bao giờ muốn cho những cuộc biểu
tình không phải do chính quyền đứng đằng
sau. Chính quyền Việt Nam đã mất nhiều công
sức để dẹp biểu tình bằng mọi cách trong
năm 2011. Bắt người đi cải tạo, ép buộc khiến
người biểu tình mất công việc, chỗ ở. Vu
khống, xuyên tạc trên báo đài và
dùng chính quyền địa phương đến nhà
gây áp lực cùng với theo dõi, ngăn
chặn những người biểu tình. Nhưng mọi biện pháp
ấy đều không có kết quả, bằng chứng là
đến năm nay biểu tình chống Trung Quốc xảy ra thêm
3 cuộc nữa ở Hà Nội.
Thông
tin răn đe này từ phía chính quyền, cũng
chỉ là một trong những động thái mà họ
đã từng làm để ngăn chặn biểu tình.
Thậm chí trước kia chính quyền đã thực
sự hành động quyết liệt chứ không phải là
răn đe cảnh cáo.
Răn
đe, trấn áp, bắt bớ, khủng bố, uy hiếp... là
việc của những người có quyền lực không
muốn biểu tình xảy ra .
Biểu
tình thể hiện lòng yêu nước là việc
của những người biểu tình. Cha ông, tổ tiên
của những người biểu tình này trong lịch sử
đã từng trả giá nhiều hơn họ ngày nay
để thể hiện lòng yêu nước. Cha ông, tổ
tiên họ đã hy sinh, đã thương tật, tù
tội để bảo vệ cho họ có mảnh đất ngày
nay mà họ đang sống. Bởi thế mọi khó khăn,
nguy hiểm hôm nay mà chính quyền, nhà
nước sở tạo ra, tại không thể nào là
ngăn trở khiến họ. Sự thôi thúc trong tâm
khảm có nguồn gốc sâu xa từ dòng máu
hàng nghìn năm giữ nước và dựng nước
là nguyên nhân mà những nhà cai
trị đều phải bất lực trước các cuộc biểu
tình chống Trung Quốc.
Thực
tiễn ở thời điểm này, việc bắt bớ, trấn áp
những người biểu tình Trung Quốc là hành
động mà nhà cầm quyền Việt Nam đang đẩy xa
mình ra khỏi nhân dân và truyền thống
yêu nước. Mặc dù chính quyền có
khéo léo lừa mị bằng luận điệu ''để
cho Đảng và nhà nước lo, Đảng và NN đã
có đối sách khôn khéo để giải
quyết...'' thì cũng không xoá được
thực tế là Trung Quốc càng tiến sâu hơn
vào lãnh thổ Việt Nam mỗi khi Đảng và
Nhà Nước Việt Nam nói với nhân dân
họ đang có đối sách khéo léo.
Việc
bắt bớ, trấn áp người biểu tình chống
Trung Quốc còn đẩy xa Việt Nam ra khỏi sự ủng hộ
quốc tế. Những cường quốc trên thế giới đều
là những nước dân chủ, quyền biểu tình
là quyền đương nhiên của người dân nước
họ, việc biểu tình ở các nước này
diễn ra thường xuyên, quen thuộc. Khi Việt Nam đang
trông chờ vào sự quan tâm của quốc tế
trong vấn đề biển Đông mà trong nước bắt
những người biểu tình chống Trung Quốc sẽ là
điều khó hiểu đối với quốc tế. Hành động
ấy của nhà cầm quyền Việt Nam sẽ khiến quốc tế
vốn đã có thành kiến nghi ngờ về một
chính phủ xảo trá càng xảo trá rõ
ràng hơn.
Ngày
mai biểu tình diễn ra thế nào, thành công
hay không sẽ phản ánh rõ cho nhân dân
trong nước và dư luận quốc tế nhìn nhận rõ
thái độ của nhà cầm quyền, qua đó sẽ
thấy được bộ mặt bản chất thực của nhà cầm
quyền Việt Nam.
Xuân
Việt Nam có lời khuyến cáo đến những nhà
chức trách Việt Nam hiện nay cân nhắc trước
những cơ hội hiếm hoi để thể hiện mình trước
nhân dân và quốc tế. Đừng nên đi
ngược lại cơ hội lịch sử chứng tỏ sự thiện tâm
của một chính thể đàng hoàng, lại trở
thành khoảnh khắc để lộ bộ mặt hèn với
giặc, ác với dân làm quốc tế chán
nản và dân chúng bất bình thêm.
11 nhận xét:
...Xuân Việt Nam có lời khuyến cáo đến những nhà chức trách Việt Nam hiện nay ...Đừng nên đi ngược lại cơ hội lịch sử chứng tỏ sự thiện tâm của một chính thể đàng hoàng, lại trở thành khoảnh khắc để lộ bộ mặt hèn với giặc, ác với dân làm quốc tế chán nản và dân chúng bất bình thêm."
Không phải một chính thể, nên không có thiện tâm.
Chờ xem chính phủ xảo trá đến mức độ nào
Có vị nào biết lai lịch tên họ v.v. cho mọi người ghi nhớ, chờ dịp hỏi tội.
Trong tình hình này, trách nhiệm của một công dân là phải lên tiếng
hãy đi ,thử sức mình.
Tình yêu với Tổ quốc,
thiêng liêng biết nhường nào.