Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

Trung Quốc lại tuần tra ở vùng phòng không trên Biển Hoa Đông

Ảnh minh họa. Hình chụp vùng biển đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư, nằm trong vùng 'nhận dạng  phòng không' của Trung Quốc.
Ảnh minh họa. Hình chụp vùng biển đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư, nằm trong vùng 'nhận dạng phòng không' của Trung Quốc.
Reuters
Thanh Phương
Bộ Quốc phòng Trung Quốc hôm 24/01/2014 thông báo là quân đội nước này vừa đưa một phi đội đến tuần tiễu tại « vùng nhận dạng phòng không », mà Bắc Kinh đơn phương thiết lập trên vùng biển Hoa Đông vào tháng 11 năm ngoái.

Lãnh đạo CSVN là người Việt Nam hay người Tàu?

Phạm Trần (Danlambao) - Lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam đã hành động ngược với quyền lợi của Tổ quốc về Quần đảo Hoàng Sa nên có nghi vấn trong nhân dân muốn biết họ là người Việt hay người Tầu?

Sau đây là những lý do đã gây ra thắc mắc:

Thứ nhất: Nếu họ là người Việt thì tại sao họ lại cấm Ủy ban nhân dân huyện Hoàng Sa tổ chức“Chương trình ca nhạc hát về biển đảo quê hương và Lễ thắp nến tri ân Hướng về Hoàng Sa”, dự trù diễn ra vào lúc 19h00 ngày 18/01/2014 tại Công viên Biển Đông, thành phố Đà Nẵng?

Những hoạt động của Phái đoàn Vận động Nhân quyền cho Việt Nam tại Hoa Kỳ

Mạng Lưới Blogger Việt Nam - Theo lời mời của Văn phòng Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền (OHCHR) và một số tổ chức quốc tế khác, đại diện của các tổ chức VOICEMạng lưới Blogger Việt NamDân Làm BáoCon Đường Việt NamPhật Giáo Hòa Hảo Truyền thốngNo-U Việt NamHội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt Nam, và thân nhân một số tù nhân chính trị đã có những buổi tiếp xúc, làm việc với nhiều tổ chức khác nhau tại Washington DC, Hoa Kỳ.

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

CSVN thừa nhận tuyên bố bán nước của Ung Văn Khiêm 'là có thật'

Danlambao - Văn kiện của Bộ ngoại giao Trung Quốc năm 1980 nói rằng vào ngày 15/6/1956, Thứ trưởng Ngoại giao của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là ông Ung Văn Khiêm từng tuyên bố với phía Trung Quốc: "theo tư liệu Việt Nam, hai quần đảo Tây Sa và Nam Sa về mặt lịch sử thuộc về lãnh thổ Trung Quốc". Về vấn đề này, một nhà ngoại giao kỳ cựu của đảng cộng sản đã chính thức thừa nhận những 'câu nói' của ông  Ung Văn Khiêm 'là có thật'

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

Trung Quốc sẽ kéo tàu 5000 tấn tuần tra trái phép Biển Đông-Hoàng Sa


22/01/14 07:00
(GDVN) - Chiêu kéo tàu tuần tra lớn nhất ra Biển Đông được Bắc Kinh tung ra ngay sau khi chính quyền tỉnh Hải Nam ban hành cái gọi là quy định về hoạt động nghề cá
Tàu Hải tuần Trung Quốc tuần tra trái phép Biển Đông, hình minh họa.

Cần Thơ: 5 năm 6 tháng tù giam cho hai dân oan

VRNs (21.01.2014) – Cần Thơ - Sáng nay, dân oan Nguyễn Thị Ánh Nguyệt bị kết án 3 năm tù giam và dân oan Nguyễn Thị Tuyền 2 năm 6 tháng tù giam trong phiên tòa sơ thẩm tại Tòa án Nhân dân huyện Cờ Đỏ, Cần Thơ, với tội danh “gây rối trật tự công cộng” Điều 245 BLHS.

Dân oan Nguyễn Thị Tuyền và bà con dân oan Cần Thơ đi khiếu kiện ở Sài Gòn (chị Tuyền mặc áo trắng, quần đỏ đứng giữa)

Phúc trình HRW: Đảng CS Việt Nam siết chặt kiểm soát

Theo HRW, các điều khoản về nhân quyền trong Hiến pháp bị chìm nghỉm trong những lỗ hổng pháp lý khiến chính quyền có thể truy tố hình sự ngay cả những hành vi như bày tỏ ý kiến, lập hội hay nhóm họp ôn hòa.
Theo HRW, các điều khoản về nhân quyền trong Hiến pháp bị chìm nghỉm trong những lỗ hổng pháp lý khiến chính quyền có thể truy tố hình sự ngay cả những hành vi như bày tỏ ý kiến, lập hội hay nhóm họp ôn hòa.

Human Rights Watch công bố phúc trình nhân quyền Việt Nam

RFA 21.01.2014 HRW01212014.mp3
HRW-pr-305.jpg
Ông Phil Robertson tại cuộc họp báo sáng 21/1 ở Bangkok để công bố bản phúc trình về tình trạng nhân quyền Việt Nam và thế giới.
HRW PHOTO

Tình trạng nhân quyền của Việt Nam ngày một xấu đi một cách nghiêm trọng, người dân vẫn chưa được hưởng những quyền căn bản của con người và chính phủ tiếp tục sử dụng những điều khoản của bộ luật hình sự chỉ với mục đích bắt giữ, bỏ tù những nhà bất đồng chính kiến.
Trong cuộc họp báo sáng nay ở Bangkok để công bố bản phúc trình về tình trạng nhân quyền toàn thế giới, đại diện của Tổ Chức Quan Sát Nhân Quyền Human Rights Watch là ông Phil Robertson nói rằng Việt Nam hiện đã vượt Miến Điện về con số tù nhân chính trị đang bị giam cầm, và có thể là quốc gia dẫn đầu Đông Nam Á về việc này.

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

VN dùng tin tặc tấn công mạng dân chủ?

Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội từng thừa nhận về lực lượng 900 dư luận viên của cơ quan này

Trung Quốc xua chiến hạm tập trận ở Biển Đông

(VTC News) - 3 chiến hạm thuộc hạm đội Nam Hải Trung Quốc đã kéo tới Biển Đông bắt đầu cuộc tập trận hôm 20/1.
Một đội tàu hải quân gồm 3 chiếc thuộc Hạm đội Nam Hải của Trung Quốc đã khởi hành từ một quân cảng ở tỉnh Hải Nam ra Biển Đông diễn tập.
Theo các nguồn tin quân sự, cuộc tập trận này nằm trong khuôn khổ các cuộc tập trận thường niên, sẽ bao gồm các khoa mục diễn tập chiến đấu tại Tây Thái Bình Dương và phía đông Ấn Độ Dương.
Tàu đổ bộ 989 Trường Bạch Sơn - Type 071 - Ảnh minh họa

Bắt quả tang thằng ăn cắp... đảo của người khác đi bán!

Dân Làm Báo - Cách đây 5 ngày trong không khí tưởng niệm Hải chiến Hoàng Sa và 74 chiến sỹ hải quân Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh bảo vệ Hoàng Sa, anh Trần Quốc Việt đã gửi đến bạn đọc thôn Danlambao bài "Hà Nội Bội Tín" được lược dịch lại từ một bài báo của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc nói rằng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đã chính thức thừa nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc (1).

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Nguyễn Phương Uyên muốn chạy khỏi ‘nhà tù lớn’ Việt Nam

Tường trình về Nguyễn Phương Uyên được thính giả VOA bình chọn là sự kiện nổi bất nhất của năm 2013, và câu nói của nữ sinh viên này cũng được yêu thích nhất
CỠ CHỮ 
Đối với Uyên điều quan trọng hơn là tất cả các nhân quyền cản bản đang bị tước bỏ đi từng ngày, mà đơn cử trong trường hợp của Uyên là quyền đi lại và quyền được học tập. Gia đình Uyên sống ở nông thôn. Tối họ cho những kẻ lạ mặt trèo tường vào, đập cửa, uy hiếp tinh thần. Chẳng hạn như sáng nay ra xã xin giấy phép đi Sài Gòn, họ còn uy hiếp, gán cho tội đến gây rối và gọi lực lượng công an đến đàn áp. Những việc xảy ra ở quê như vậy, không ai thấy được, không ai giúp được. Cho nên, Uyên rất khủng hoảng trước cách hành xử, đàn áp, và kỳ thị của họ đối với Uyên và gia đình Uyên.
Trong số các tường trình của VOA Việt ngữ trong năm 2013 đầy sự kiện, câu chuyện về nhà hoạt động trẻ chống Trung Quốc được trả tự do tại tòa phúc thẩm từ một bản án 6 năm tù về tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’ được thính giả bình chọn là sự kiện nổi bật đáng chú ý nhất trong năm.

Phát biểu của cô sinh viên 21 tuổi Nguyễn Phương Uyên trên Tạp chí Thanh Niên VOA sau khi bản án của cô được đổi thành 3 năm tù treo hồi tháng 8 vừa qua “Tôi muốn làm bài thuốc chữa bệnh vô cảm cho thanh niên” cũng là câu nói được độc giả VOA yêu thích nhất, với hàng ngàn lượt Like và Chia sẻ.

Cảm tưởng của tác giả câu nói này ra sao? Tâm tình của cô về những ngày tháng hiện tại sau khi ra tù và những trăn trở cho tương lai của người bạn trẻ đã lấy máu mình viết lên khẩu hiệu ‘Tàu khựa cút khỏi Biển Đông’ như thế nào? Mời quý vị và các bạn tái ngộ với Phương Uyên trong chương trình hôm nay.

Bấm vào nghe cuộc trò chuyện với Nguyễn Phương Uyen

Nguyễn Phương Uyên: Câu nói của Uyên khi trả lời phỏng vấn cũng như khi đứng trước tòa, tất cả đều xuất phát từ những lời dạy của mẹ và những cuốn sách về cuộc sống mà Uyên đọc được. Uyên có vào voatiengviet trên Facebook xem và thấy số Like sự kiện của mình nhiều hơn so với những sự kiện khác, Uyên cũng rất bất ngờ. 

Trà Mi: Theo Uyên, lý do nào khiến câu chuyện của Uyên được cho là nổi bật nhất 2013 trong số rất nhiều sự kiện được cả thế giới quan tâm như Đức Giáo hoàng mới lên ngôi hoặc ông Mandela từ trần, hay sự kiện lớn của Việt Nam như thắng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc?

Nguyễn Phương Uyên: Vì câu chuyện của Uyên chưa có tiền lệ ở Việt Nam, từ án tù 6 năm chuyển thành tù treo 3 năm. Hai nữa, vì đây là xu hướng tất yếu của thời đại, những gì không phù hợp sẽ bị loại trừ, những gò bó về tự do dân chủ nay đã bị lỗi thời, cần phải phát huy quyền tự do của con người.

Trà Mi: Uyên có nghĩ tuổi tác, kinh nghiệm, và những lời tuyên bố của mình tại tòa là yếu tố khiến mọi người quan tâm?

Nguyễn Phương Uyên: Những phát biểu đó chỉ là suy nghĩ chân thật từ trong lòng mình thôi chứ Uyên thấy mình chưa làm được gì nhiều. Uyên hy vọng mình và mọi người sẽ có những hành động thiết thực hơn là việc chỉ nói lên sự thật. Trước mắt là con đường đi khó khăn để tiến đến một tương lai dân chủ tốt đẹp hơn hiện tại Việt Nam bây giờ.

Trà Mi: Với những người quan tâm, những người bình chọn sự kiện của Uyên là nổi bật nhất trong năm, Uyên muốn nói gì với họ nhân dịp nhìn lại một năm vừa qua, chuẩn bị đón chào một năm mới Nguyên đán sắp tới.

Nguyễn Phương UyênUyên xin gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người đã bình chọn cho sự kiện của Uyên và quan tâm đến Uyên trong thời gian qua. Xin chúc mọi người một năm mơi an khang, hòa thịnh.

Trà Mi: Rất vui gặp lại Uyên hôm nay và cũng xin chia sẻ một điều không vui đến với Uyên gần đây là quyết định buộc Uyên thôi học gây xôn xao công luận. Quyết định này có là một ngạc nhiên đối với Uyên? Uyên có dự đoán hay chuẩn bị trước cho khả năng này?

Nguyễn Phương UyênKhi bước vào tù cộng sản, Uyên đã tiên liệu trước việc này, nhưng không nghĩ vì lý do ‘vi phạm pháp luật’. Rõ ràng quyết định này đến hơi muộn màng và cho thấy lối hành xử của nhà cầm quyền đối với một tù nhân chính trị trẻ. Tuy nhiên, ở Việt Nam này dù có tiên liệu được trước mình cũng không thể đối phó với họ vì mọi quyền hành họ nắm trong tay. Mình như một con cá đã nằm trên thớt, không thể vùng vẫy hay chống trả được.

Trà Mi: Quyết định đuổi học này liên quan trực tiếp đến hoạt động và bản án của Uyên. Uyên có suy nghĩ thế nào?

Nguyễn Phương UyênQuyết định này là sự trả thù hèn mọn của nhà cầm quyền đối với một người bất đồng chính kiến trẻ. Họ đang từng ngày tước đi những quyền căn bản mà con người từ khi sinh ra đã có. Hơn nữa, Uyên rất phẫn nộ trước việc họ lấy cớ đuổi học Uyên, thông báo cho toàn trường và địa phương nhằm bôi nhọ giá trị nhân phẩm và làm giảm danh dự của Uyên rất nhiều.

Trà Mi: Uyên có kế hoạch gì không để bảo vệ quyền được học tập của chính mình?

Nguyễn Phương Uyên: Hiện nay Uyên có viết giấy xin họ cho đi giải quyết một số công việc ở Sài Gòn, nhưng họ cứ hứa hẹn để tham mưu với cấp trên. Mới sáng nay họ hẹn trở lại, Uyên cùng mẹ xuống, họ hành xử rất kỳ cục, không theo quy định luật pháp nào cả. Những lúc xin đi họ đều như vậy. Với sự kèm kẹp về quyền đi lại, họ không cho rời khỏi địa phương nhằm giam lỏng Uyên, khiến Uyên không thể kiếm được cơ hội học tập. Uyên chỉ còn cách chờ đợi mong một ngày nào đó mình sẽ được đi học trở lại.

Trà Mi: Ngoài việc tìm kiếm cơ hội học tập ở một nơi khác, Uyên có tìm cách phản đối quyết định mà Uyên cho là vô lý đối với quyền được học tập chính đáng của mình hay không? Và Uyên sẽ đấu tranh thế nào?

Nguyễn Phương UyênVới sự đi lại bị kèm kẹp thế này, Uyên cũng không biết phải đấu tranh cho mình như thế nào nữa. Chỉ còn cách nhờ đến sự quan tâm của công luận thế giới. Hiện nay, nhà Uyên ở nông thôn, hoàn cảnh neo đơn và bị cô lập.

Trà Mi: Uyên có nghĩ đến việc viết đơn tố cáo, khiếu nại lên cấp thẩm quyền cao hơn đề nghị quyết định này được cứu xét, được xem lại?

Nguyễn Phương UyênDù viết hay không viết đơn đều không có lối thoát vì họ không chắc gì trả lời cho mình đâu. Hơn nữa, khi đi học dưới chế độ Việt Nam hiện tại, Uyên không đảm bảo mình sẽ được đối xử công bằng, khách quan, và bình đẳng như những sinh viên khác. Cho nên, Uyên sẽ không viết đơn.

Trà Mi: Vậy là Uyên vĩnh viễn chia tay con đường học vấn ở Việt Nam?

Nguyễn Phương Uyên: Việc Uyên được đi học ở xã hội và chế độ này là điều không tưởng đối với Uyên.

Trà Mi: Không được tiếp tục con đường học vấn, Uyên vạch ra con đường tương lai cho mình thế nào giữa xã hội cần một thế hệ trẻ có bằng cấp, có trình độ?

Nguyễn Phương Uyên: Uyên sẽ cố gắng học ngoại ngữ vào buổi tối để tìm kiếm những cơ hội được học tập ở một môi trường tốt hơn trong tương lai. Có vô số kẻ có bằng cấp cao nhưng thực chất họ không có đủ trình độ và thực lực. Bản thân Uyên chỉ muốn có thực lực và trình độ để giúp ích cho nước nhà chứ không cần có bằng cấp.

Trà Mi: Hiến pháp Việt Nam 1992 và Luật Giáo dục của Việt Nam quy định học tập không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ của công dân. Tuy nhiên, cụm từ ‘công dân’ này trong ánh mắt nhà cầm quyền được hiểu khác so với những công dân bị coi là ‘vi phạm pháp luật’ như ghi trên quyết định buộc Uyên thôi học. Uyên nghĩ thế nào?

Nguyễn Phương Uyên: Dưới chế độ Việt Nam này, họ phân biệt như vậy cũng là điều đương nhiên. Bản thân Uyên không phải là tội phạm, cũng không vi phạm pháp luật, mà Uyên đang là nạn nhân của những người vi phạm luật. Họ đàn áp, áp đặt cho Uyên tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’. Uyên khẳng định mình không vi phạm điều luật 88 và những gì Uyên đang chịu đựng là sự trả thù hèn hạ của nhà cầm quyền đối với Uyên.

Trà Mi: Uyên tự coi mình là người không vi phạm pháp luật mà là người bị vi phạm các nhân quyền căn bản. Không chấp nhận điều đó, Uyên có nghĩ mình có nghĩa vụ phải đấu tranh để không những dành lại quyền chính đáng của mình mà còn giúp xã hội tránh những tình trạng tương tự sau này, hay không? Tù chung thân còn có quyền học tập, tù treo lại bị tước quyền đó..

Nguyễn Phương Uyên: Câu hỏi này tất nhiên phải dành cho giới lãnh đạo. Đối với Uyên điều quan trọng hơn là tất cả các nhân quyền cản bản đang bị tước bỏ đi từng ngày, mà đơn cử trong trường hợp của Uyên là quyền đi lại và quyền được học tập. Gia đình Uyên sống ở nông thôn. Tối họ cho những kẻ lạ mặt trèo tường vào, đập cửa, uy hiếp tinh thần. Chẳng hạn như sáng nay ra xã xin giấy phép đi Sài Gòn, họ còn uy hiếp, gán cho tội đến gây rối và gọi lực lượng công an đến đàn áp. Những việc xảy ra ở quê như vậy, không ai thấy được, không ai giúp được. Cho nên, Uyên rất khủng hoảng trước cách hành xử, đàn áp, và kỳ thị của họ đối với Uyên và gia đình Uyên.

Trà Mi: Uyên lựa chọn phương án chấp nhận và cam chịu?

Nguyễn Phương Uyên: Không phải cam chịu, nhưng Uyên cảm thấy rất là bất lực. Chỉ còn đấu tranh qua con đường thông tin mà không biết họ sẽ dập tắt Uyên và gia đình lúc nào đây nữa. Uyên cầu cứu những ai có thể và có khả năng, nếu đem được Uyên và gia đình_ đem được ngày nào thì tốt ngày đó_ra khỏi cái ‘nhà tù lớn’ này, thì Uyên rất là cảm ơn.

Trà Mi: Liệu mọi việc sẽ ra sao nếu tất cả những người tranh đấu ở Việt Nam đấu tranh, bị đàn áp, rồi đi tìm lối thoát?

Nguyễn Phương UyênVới chế độ đem bạo lực ra hành xử như thế này, chỉ còn nhờ đến công luận của thế giới. Hầu như tất cả những người trong nước không thể làm gì được hơn. Họ càng lúc càng trở nên thô bạo hơn đối với giới bất đồng chính kiến.

Trà Mi: Chọn một lối thoát cho mình trước những áp lực, Uyên có nghĩ mình đi ngược lại với lý tưởng mình theo đuổi không?

Nguyễn Phương Uyên: Điều này không đi ngược lại với lý tưởng mình theo đuổi vì lý tưởng mình theo đuổi là giúp ích cho nước nhà. Mình sẽ có ngày quay trở lại với đủ thực lực, thì không hề đi ngược lại lý tưởng yêu tổ quốc Việt Nam.

Trà Mi: Nhìn vào thực tế những nhà dân chủ trước nay tìm lối thoát ra khỏi đất nước Việt Nam. Một là con đường tranh đấu của họ bị mờ nhạt đi. Hai là không mấy ai, nếu không muốn nói là không ai, có thể quay về để tiếp tục tranh đấu được nữa. Uyên thấy thế nào?

Nguyễn Phương Uyên:  Nhưng đối với Uyên, một người còn quá trẻ và không đủ năng lực, nếu để Uyên trong tình trạng môi trường ở Việt Nam như thế này thì Uyên cũng không thể đóng góp gì lớn và nhiều cho phong trào đấu tranh dân chủ. Uyên nghĩ mình cần có đủ thực lực và được đào tạo trong môi trường đủ điều kiện để mình phát huy được khả năng. Khi đó trở về, mình sẽ giúp ích được cho nước nhà hơn là để Uyên bị đối xử trong môi trường hiện tại như thế này.

Trà Mi: Tìm được lối thoát đã khó. Ra được bên ngoài rồi, để trở về tiếp tục hoạt động, cống hiến như Uyên mơ ước đó, có khả thi hay không?

Nguyễn Phương Uyên: Uyên cảm thấy việc trở lại từ sau 5-10 năm là khả thi và có thể.

Trà Mi: Và khi có được cơ hội trở về đó, liệu Uyên có làm được những gì như đã làm hay không? Uyên có trăn trở về những điều đó không?

Nguyễn Phương Uyên: Việc trở lại Việt Nam hay không đó không phải là vấn đề quan trọng bởi vì khi có thực lực, mình có rất nhiều cách để giúp ích cho nước nhà.

Trà Mi: Có ý kiến cho rằng Việt Nam bây giờ cần ngay chính những công dân đang sinh sống trong nước lên tiếng và tranh đấu cho lẽ phải. Bởi lẽ bên ngoài dù có ủng hộ hay hoạt động đến đâu cũng không mấy tạo được sự thay đổi bằng chính những người trong nước. Điều này có ngược với suy nghĩ của Uyên không?

Nguyễn Phương Uyên: Dạ không hề. Uyên nghĩ nước mình bây giờ toàn là những kẻ có bằng cấp cao nhưng không có thực lực, kiến thức, hay khả năng lãnh đạo giúp ích cho đất nước, chỉ biết vơ vét vào túi cá nhân của mình thôi. Việc cần những người đấu tranh có tâm và có tầm là rất quan trọng vì đa số những người đấu tranh bây giờ đều có tâm, nhưng tầm thì chưa đủ khả năng để thực hiện việc dẫn dắt đất nước đến chỗ tốt đẹp hơn.

Trà Mi: Nói đến việc đấu tranh bên trong Việt Nam hay bên ngoài mang lại hiệu quả hơn, mình nhìn lại hình ảnh một Phương Uyên ở Việt Nam đã tạo nên được một âm hưởng rất mạnh từ cộng đồng quốc tế nhìn về thành tích nhân quyền Việt Nam, có hiệu quả và tác động. Nếu một Phương Uyên tương tự ở bên ngoài liệu có gây được ảnh hưởng và chấn động như vậy?

Nguyễn Phương Uyên: Việc đó Uyên cũng không thể nghĩ được nó sẽ như thế nào, nhưng dù bất cứ nơi nào, Uyên cũng đều muốn đấu tranh và góp phần bảo vệ đất nước mình. Hơn nữa, việc ở trong nước bây giờ không còn an toàn đối với Uyên nữa.

Trà Mi: Nếu ước mơ ‘vượt thoát’ đó không trở thành hiện thực, Uyên nghĩ tới những phương án thế nào để chống chọi và vượt qua những khó khăn, để tiếp tục lý tưởng của mình ngay trên đất nước mình?

Nguyễn Phương Uyên: Việc học hành ở trường công là không được. Còn nếu Uyên học ở trường tư, chính quyền sẽ gây khó khăn cho cái trường tư đó. Uyên cũng đang suy nghĩ về vấn đề này. Tại tòa, họ chỉ ghi là 3 năm tù treo và 52 tháng thử thách tính từ lúc tòa tuyên án. Nhưng khi họ trao bản án cho Uyên, họ đã rất bẩn thỉu ghi thêm vào đó 3 năm quản chế. Vậy tổng cộng hình phạt của Uyên trên 6 năm, chôn vùi việc học tập của Uyên.

Đối với Uyên, điểm khác biệt lớn nhất giữa tù ở và tù treo là tù ở Uyên chỉ đối mặt với lực lượng quản giáo. Còn khi được tù treo, ra sống với môi trường xã hội lớn hơn trên đất nước Việt Nam, Uyên phải đối mặt với rất nhiều áp lực, từ chính quyền địa phương đến các lãnh đạo cấp cao khác. Họ đàn áp và kỳ thị hết sức vô lý. Uyên cảm thấy khả năng của mình không chịu đựng được nữa.

Trà Mi: Cảm ơn Uyên rất nhiều đã dành cho chúng tôi cuộc trao đổi này.

Trà Mi-VOA

Nguyễn Phương Uyên muốn chạy khỏi ‘nhà tù lớn’ Việt Nam

Tường trình về Nguyễn Phương Uyên được thính giả VOA bình chọn là sự kiện nổi bất nhất của năm 2013, và câu nói của nữ sinh viên này cũng được yêu thích nhất
Tường trình về Nguyễn Phương Uyên được thính giả VOA bình chọn là sự kiện nổi bất nhất của năm 2013, và câu nói của nữ sinh viên này cũng được yêu thích nhất
CỠ CHỮ 
Đối với Uyên điều quan trọng hơn là tất cả các nhân quyền cản bản đang bị tước bỏ đi từng ngày, mà đơn cử trong trường hợp của Uyên là quyền đi lại và quyền được học tập. Gia đình Uyên sống ở nông thôn. Tối họ cho những kẻ lạ mặt trèo tường vào, đập cửa, uy hiếp tinh thần. Chẳng hạn như sáng nay ra xã xin giấy phép đi Sài Gòn, họ còn uy hiếp, gán cho tội đến gây rối và gọi lực lượng công an đến đàn áp. Những việc xảy ra ở quê như vậy, không ai thấy được, không ai giúp được. Cho nên, Uyên rất khủng hoảng trước cách hành xử, đàn áp, và kỳ thị của họ đối với Uyên và gia đình Uyên.
Trong số các tường trình của VOA Việt ngữ trong năm 2013 đầy sự kiện, câu chuyện về nhà hoạt động trẻ chống Trung Quốc được trả tự do tại tòa phúc thẩm từ một bản án 6 năm tù về tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’ được thính giả bình chọn là sự kiện nổi bật đáng chú ý nhất trong năm.

Phát biểu của cô sinh viên 21 tuổi Nguyễn Phương Uyên trên Tạp chí Thanh Niên VOA sau khi bản án của cô được đổi thành 3 năm tù treo hồi tháng 8 vừa qua “Tôi muốn làm bài thuốc chữa bệnh vô cảm cho thanh niên” cũng là câu nói được độc giả VOA yêu thích nhất, với hàng ngàn lượt Like và Chia sẻ. 

Cảm tưởng của tác giả câu nói này ra sao? Tâm tình của cô về những ngày tháng hiện tại sau khi ra tù và những trăn trở cho tương lai của người bạn trẻ đã lấy máu mình viết lên khẩu hiệu ‘Tàu khựa cút khỏi Biển Đông’ như thế nào? Mời quý vị và các bạn tái ngộ với Phương Uyên trong chương trình hôm nay.

Bấm vào nghe cuộc trò chuyện với Nguyễn Phương Uyen


Nguyễn Phương Uyên: Câu nói của Uyên khi trả lời phỏng vấn cũng như khi đứng trước tòa, tất cả đều xuất phát từ những lời dạy của mẹ và những cuốn sách về cuộc sống mà Uyên đọc được. Uyên có vào voatiengviet trên Facebook xem và thấy số Like sự kiện của mình nhiều hơn so với những sự kiện khác, Uyên cũng rất bất ngờ. 

Trà Mi: Theo Uyên, lý do nào khiến câu chuyện của Uyên được cho là nổi bật nhất 2013 trong số rất nhiều sự kiện được cả thế giới quan tâm như Đức Giáo hoàng mới lên ngôi hoặc ông Mandela từ trần, hay sự kiện lớn của Việt Nam như thắng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc?

Nguyễn Phương Uyên: Vì câu chuyện của Uyên chưa có tiền lệ ở Việt Nam, từ án tù 6 năm chuyển thành tù treo 3 năm. Hai nữa, vì đây là xu hướng tất yếu của thời đại, những gì không phù hợp sẽ bị loại trừ, những gò bó về tự do dân chủ nay đã bị lỗi thời, cần phải phát huy quyền tự do của con người.

Trà Mi: Uyên có nghĩ tuổi tác, kinh nghiệm, và những lời tuyên bố của mình tại tòa là yếu tố khiến mọi người quan tâm?

Nguyễn Phương Uyên: Những phát biểu đó chỉ là suy nghĩ chân thật từ trong lòng mình thôi chứ Uyên thấy mình chưa làm được gì nhiều. Uyên hy vọng mình và mọi người sẽ có những hành động thiết thực hơn là việc chỉ nói lên sự thật. Trước mắt là con đường đi khó khăn để tiến đến một tương lai dân chủ tốt đẹp hơn hiện tại Việt Nam bây giờ.

Trà Mi: Với những người quan tâm, những người bình chọn sự kiện của Uyên là nổi bật nhất trong năm, Uyên muốn nói gì với họ nhân dịp nhìn lại một năm vừa qua, chuẩn bị đón chào một năm mới Nguyên đán sắp tới.

Nguyễn Phương UyênUyên xin gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người đã bình chọn cho sự kiện của Uyên và quan tâm đến Uyên trong thời gian qua. Xin chúc mọi người một năm mơi an khang, hòa thịnh.

Trà Mi: Rất vui gặp lại Uyên hôm nay và cũng xin chia sẻ một điều không vui đến với Uyên gần đây là quyết định buộc Uyên thôi học gây xôn xao công luận. Quyết định này có là một ngạc nhiên đối với Uyên? Uyên có dự đoán hay chuẩn bị trước cho khả năng này?

Nguyễn Phương UyênKhi bước vào tù cộng sản, Uyên đã tiên liệu trước việc này, nhưng không nghĩ vì lý do ‘vi phạm pháp luật’. Rõ ràng quyết định này đến hơi muộn màng và cho thấy lối hành xử của nhà cầm quyền đối với một tù nhân chính trị trẻ. Tuy nhiên, ở Việt Nam này dù có tiên liệu được trước mình cũng không thể đối phó với họ vì mọi quyền hành họ nắm trong tay. Mình như một con cá đã nằm trên thớt, không thể vùng vẫy hay chống trả được.

Trà Mi: Quyết định đuổi học này liên quan trực tiếp đến hoạt động và bản án của Uyên. Uyên có suy nghĩ thế nào?

Nguyễn Phương UyênQuyết định này là sự trả thù hèn mọn của nhà cầm quyền đối với một người bất đồng chính kiến trẻ. Họ đang từng ngày tước đi những quyền căn bản mà con người từ khi sinh ra đã có. Hơn nữa, Uyên rất phẫn nộ trước việc họ lấy cớ đuổi học Uyên, thông báo cho toàn trường và địa phương nhằm bôi nhọ giá trị nhân phẩm và làm giảm danh dự của Uyên rất nhiều.

Trà Mi: Uyên có kế hoạch gì không để bảo vệ quyền được học tập của chính mình?

Nguyễn Phương Uyên: Hiện nay Uyên có viết giấy xin họ cho đi giải quyết một số công việc ở Sài Gòn, nhưng họ cứ hứa hẹn để tham mưu với cấp trên. Mới sáng nay họ hẹn trở lại, Uyên cùng mẹ xuống, họ hành xử rất kỳ cục, không theo quy định luật pháp nào cả. Những lúc xin đi họ đều như vậy. Với sự kèm kẹp về quyền đi lại, họ không cho rời khỏi địa phương nhằm giam lỏng Uyên, khiến Uyên không thể kiếm được cơ hội học tập. Uyên chỉ còn cách chờ đợi mong một ngày nào đó mình sẽ được đi học trở lại.

Trà Mi: Ngoài việc tìm kiếm cơ hội học tập ở một nơi khác, Uyên có tìm cách phản đối quyết định mà Uyên cho là vô lý đối với quyền được học tập chính đáng của mình hay không? Và Uyên sẽ đấu tranh thế nào?

Nguyễn Phương UyênVới sự đi lại bị kèm kẹp thế này, Uyên cũng không biết phải đấu tranh cho mình như thế nào nữa. Chỉ còn cách nhờ đến sự quan tâm của công luận thế giới. Hiện nay, nhà Uyên ở nông thôn, hoàn cảnh neo đơn và bị cô lập.

Trà Mi: Uyên có nghĩ đến việc viết đơn tố cáo, khiếu nại lên cấp thẩm quyền cao hơn đề nghị quyết định này được cứu xét, được xem lại?

Nguyễn Phương UyênDù viết hay không viết đơn đều không có lối thoát vì họ không chắc gì trả lời cho mình đâu. Hơn nữa, khi đi học dưới chế độ Việt Nam hiện tại, Uyên không đảm bảo mình sẽ được đối xử công bằng, khách quan, và bình đẳng như những sinh viên khác. Cho nên, Uyên sẽ không viết đơn.

Trà Mi: Vậy là Uyên vĩnh viễn chia tay con đường học vấn ở Việt Nam?

Nguyễn Phương Uyên: Việc Uyên được đi học ở xã hội và chế độ này là điều không tưởng đối với Uyên.

Trà Mi: Không được tiếp tục con đường học vấn, Uyên vạch ra con đường tương lai cho mình thế nào giữa xã hội cần một thế hệ trẻ có bằng cấp, có trình độ?

Nguyễn Phương Uyên: Uyên sẽ cố gắng học ngoại ngữ vào buổi tối để tìm kiếm những cơ hội được học tập ở một môi trường tốt hơn trong tương lai. Có vô số kẻ có bằng cấp cao nhưng thực chất họ không có đủ trình độ và thực lực. Bản thân Uyên chỉ muốn có thực lực và trình độ để giúp ích cho nước nhà chứ không cần có bằng cấp.

Trà Mi: Hiến pháp Việt Nam 1992 và Luật Giáo dục của Việt Nam quy định học tập không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ của công dân. Tuy nhiên, cụm từ ‘công dân’ này trong ánh mắt nhà cầm quyền được hiểu khác so với những công dân bị coi là ‘vi phạm pháp luật’ như ghi trên quyết định buộc Uyên thôi học. Uyên nghĩ thế nào?

Nguyễn Phương Uyên: Dưới chế độ Việt Nam này, họ phân biệt như vậy cũng là điều đương nhiên. Bản thân Uyên không phải là tội phạm, cũng không vi phạm pháp luật, mà Uyên đang là nạn nhân của những người vi phạm luật. Họ đàn áp, áp đặt cho Uyên tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’. Uyên khẳng định mình không vi phạm điều luật 88 và những gì Uyên đang chịu đựng là sự trả thù hèn hạ của nhà cầm quyền đối với Uyên.

Trà Mi: Uyên tự coi mình là người không vi phạm pháp luật mà là người bị vi phạm các nhân quyền căn bản. Không chấp nhận điều đó, Uyên có nghĩ mình có nghĩa vụ phải đấu tranh để không những dành lại quyền chính đáng của mình mà còn giúp xã hội tránh những tình trạng tương tự sau này, hay không? Tù chung thân còn có quyền học tập, tù treo lại bị tước quyền đó..

Nguyễn Phương Uyên: Câu hỏi này tất nhiên phải dành cho giới lãnh đạo. Đối với Uyên điều quan trọng hơn là tất cả các nhân quyền cản bản đang bị tước bỏ đi từng ngày, mà đơn cử trong trường hợp của Uyên là quyền đi lại và quyền được học tập. Gia đình Uyên sống ở nông thôn. Tối họ cho những kẻ lạ mặt trèo tường vào, đập cửa, uy hiếp tinh thần. Chẳng hạn như sáng nay ra xã xin giấy phép đi Sài Gòn, họ còn uy hiếp, gán cho tội đến gây rối và gọi lực lượng công an đến đàn áp. Những việc xảy ra ở quê như vậy, không ai thấy được, không ai giúp được. Cho nên, Uyên rất khủng hoảng trước cách hành xử, đàn áp, và kỳ thị của họ đối với Uyên và gia đình Uyên.

Trà Mi: Uyên lựa chọn phương án chấp nhận và cam chịu?

Nguyễn Phương Uyên: Không phải cam chịu, nhưng Uyên cảm thấy rất là bất lực. Chỉ còn đấu tranh qua con đường thông tin mà không biết họ sẽ dập tắt Uyên và gia đình lúc nào đây nữa. Uyên cầu cứu những ai có thể và có khả năng, nếu đem được Uyên và gia đình_ đem được ngày nào thì tốt ngày đó_ra khỏi cái ‘nhà tù lớn’ này, thì Uyên rất là cảm ơn.

Trà Mi: Liệu mọi việc sẽ ra sao nếu tất cả những người tranh đấu ở Việt Nam đấu tranh, bị đàn áp, rồi đi tìm lối thoát?

Nguyễn Phương UyênVới chế độ đem bạo lực ra hành xử như thế này, chỉ còn nhờ đến công luận của thế giới. Hầu như tất cả những người trong nước không thể làm gì được hơn. Họ càng lúc càng trở nên thô bạo hơn đối với giới bất đồng chính kiến.

Trà Mi: Chọn một lối thoát cho mình trước những áp lực, Uyên có nghĩ mình đi ngược lại với lý tưởng mình theo đuổi không?

Nguyễn Phương Uyên: Điều này không đi ngược lại với lý tưởng mình theo đuổi vì lý tưởng mình theo đuổi là giúp ích cho nước nhà. Mình sẽ có ngày quay trở lại với đủ thực lực, thì không hề đi ngược lại lý tưởng yêu tổ quốc Việt Nam.

Trà Mi: Nhìn vào thực tế những nhà dân chủ trước nay tìm lối thoát ra khỏi đất nước Việt Nam. Một là con đường tranh đấu của họ bị mờ nhạt đi. Hai là không mấy ai, nếu không muốn nói là không ai, có thể quay về để tiếp tục tranh đấu được nữa. Uyên thấy thế nào?

Nguyễn Phương Uyên:  Nhưng đối với Uyên, một người còn quá trẻ và không đủ năng lực, nếu để Uyên trong tình trạng môi trường ở Việt Nam như thế này thì Uyên cũng không thể đóng góp gì lớn và nhiều cho phong trào đấu tranh dân chủ. Uyên nghĩ mình cần có đủ thực lực và được đào tạo trong môi trường đủ điều kiện để mình phát huy được khả năng. Khi đó trở về, mình sẽ giúp ích được cho nước nhà hơn là để Uyên bị đối xử trong môi trường hiện tại như thế này.

Trà Mi: Tìm được lối thoát đã khó. Ra được bên ngoài rồi, để trở về tiếp tục hoạt động, cống hiến như Uyên mơ ước đó, có khả thi hay không?

Nguyễn Phương Uyên: Uyên cảm thấy việc trở lại từ sau 5-10 năm là khả thi và có thể.

Trà Mi: Và khi có được cơ hội trở về đó, liệu Uyên có làm được những gì như đã làm hay không? Uyên có trăn trở về những điều đó không?

Nguyễn Phương Uyên: Việc trở lại Việt Nam hay không đó không phải là vấn đề quan trọng bởi vì khi có thực lực, mình có rất nhiều cách để giúp ích cho nước nhà.

Trà Mi: Có ý kiến cho rằng Việt Nam bây giờ cần ngay chính những công dân đang sinh sống trong nước lên tiếng và tranh đấu cho lẽ phải. Bởi lẽ bên ngoài dù có ủng hộ hay hoạt động đến đâu cũng không mấy tạo được sự thay đổi bằng chính những người trong nước. Điều này có ngược với suy nghĩ của Uyên không?

Nguyễn Phương Uyên: Dạ không hề. Uyên nghĩ nước mình bây giờ toàn là những kẻ có bằng cấp cao nhưng không có thực lực, kiến thức, hay khả năng lãnh đạo giúp ích cho đất nước, chỉ biết vơ vét vào túi cá nhân của mình thôi. Việc cần những người đấu tranh có tâm và có tầm là rất quan trọng vì đa số những người đấu tranh bây giờ đều có tâm, nhưng tầm thì chưa đủ khả năng để thực hiện việc dẫn dắt đất nước đến chỗ tốt đẹp hơn.

Trà Mi: Nói đến việc đấu tranh bên trong Việt Nam hay bên ngoài mang lại hiệu quả hơn, mình nhìn lại hình ảnh một Phương Uyên ở Việt Nam đã tạo nên được một âm hưởng rất mạnh từ cộng đồng quốc tế nhìn về thành tích nhân quyền Việt Nam, có hiệu quả và tác động. Nếu một Phương Uyên tương tự ở bên ngoài liệu có gây được ảnh hưởng và chấn động như vậy?

Nguyễn Phương Uyên: Việc đó Uyên cũng không thể nghĩ được nó sẽ như thế nào, nhưng dù bất cứ nơi nào, Uyên cũng đều muốn đấu tranh và góp phần bảo vệ đất nước mình. Hơn nữa, việc ở trong nước bây giờ không còn an toàn đối với Uyên nữa.

Trà Mi: Nếu ước mơ ‘vượt thoát’ đó không trở thành hiện thực, Uyên nghĩ tới những phương án thế nào để chống chọi và vượt qua những khó khăn, để tiếp tục lý tưởng của mình ngay trên đất nước mình?

Nguyễn Phương Uyên: Việc học hành ở trường công là không được. Còn nếu Uyên học ở trường tư, chính quyền sẽ gây khó khăn cho cái trường tư đó. Uyên cũng đang suy nghĩ về vấn đề này. Tại tòa, họ chỉ ghi là 3 năm tù treo và 52 tháng thử thách tính từ lúc tòa tuyên án. Nhưng khi họ trao bản án cho Uyên, họ đã rất bẩn thỉu ghi thêm vào đó 3 năm quản chế. Vậy tổng cộng hình phạt của Uyên trên 6 năm, chôn vùi việc học tập của Uyên.

Đối với Uyên, điểm khác biệt lớn nhất giữa tù ở và tù treo là tù ở Uyên chỉ đối mặt với lực lượng quản giáo. Còn khi được tù treo, ra sống với môi trường xã hội lớn hơn trên đất nước Việt Nam, Uyên phải đối mặt với rất nhiều áp lực, từ chính quyền địa phương đến các lãnh đạo cấp cao khác. Họ đàn áp và kỳ thị hết sức vô lý. Uyên cảm thấy khả năng của mình không chịu đựng được nữa.

Trà Mi: Cảm ơn Uyên rất nhiều đã dành cho chúng tôi cuộc trao đổi này.