Nguyễn Thanh Trang / Quechoablog
Mấy bữa rày theo dõi trên TV và đọc Nhựt Báo,Tuần Báo, Blog (cả lề trái lẫn lề phải), nghe Radio trong và ngoài nước(VOV,BBC,VOA…) bài phát biểu của Chú Ba trước Quốc Hội,Tôi sướng và đã cái bụng quá Chú Ba !
Tôi sướng và đã vì mấy lý do sau Chú :
Thứ nhứt : đã lâu lắm rồi mới có một vị lãnh đạo cấp cao cỡ bự như Chú nói trúng cái ý Nhân dân về vấn đề Chủ quyền quốc gia (chủ quyền Hoàng Sa,Trường sa), về Tự do, dân chủ (Biểu tình và Luật biểu tình). Và như thế đã lâu lắm rồi (từ hồi thống nhất Đất Nước) Lòng Dân ý Đảng lại gặp nhau hoà làm một. Mà một khi Lòng Dân Ý Đảng là một thì chiện đòi lại Hoàng,Trường sa là chiện nhỏ ! Vụ Bauxit,Vinashin, khủng hoảng kinh tế, lạm phát v,v.. cũng là… chiện nhỏ luôn Chú Ba !
Thứ hai ( lý do nầy hơi bị “cá nhân” và “điạ phương chủ nghĩa” một chút à nghen ) : Tôi cũng như Chú và Chú Tư đều là dân Nam Bộ. Lâu nay nghe người ta nói cạnh nói khóe dân Nam Bộ mình hổng biết ăn nói và hổng làm được chiện gì nên hồn, toàn nói dóc…
Tôi bực mình lắm Chú (mặc dầu hơn 20 năm nay làm Thủ tướng rồi Chủ Tịch Nước toàn là dân Nam Bộ mình không à). Họ còn dẫn ba cái vụ “lẻ tẻ” như chiện Chú Sáu nói “thức ngủ” ở bên Cu Ba… rồi chiện Chú Ba hứa chống Tham nhũng, chiện Vinashin phá sản…làm bằng.
Bậy hết sức, họ đâu có chịu hiểu Chú Sáu. Ổng vốn giỏi nhưng là dân học tự nhiên (Cử nhân Toán à nghen) nên khả năng ăn nói trôi chảy văn hoa như dân học xã hội là điều hơi bị khó. Còn nữa, chiện Chú Ba chống Tham nhũng phải “trường kỳ” giống như ngày xưa mình Trường kỳ kháng chiến dzậy hổng thể ngày một ngày hai nói xong là xong cái rụp, vụ Vinashin cũng thế, nó phá sản là do “tình hình chung” cả Thế giới chứ Chú đâu có muốn đúng không ? Tụi Mẽo nó làm ăn kinh nghiệm cả đống thế mà gặp khủng hoảng kinh tế Thế giới một cái , mấy tập đoàn bự tổ chảng cỡ GM, Lehmann… còn sập cái một nữa là mình mới tập tọe mần ăn !
Nhiệm kỳ này Chú và Chú Tư Chủ tịch làm, 100 ngày qua hai Chú “hiệp đồng tác chiến” quá hay, có công có thủ, có cương có nhu, thiệt “Ngon lành cành Đào”. Chú Tư lo chiện “Ngoại trị” tới lui giao dịch đẹp hết sức, nâng các mối quan hệ với các nước xung quanh lên được bao nhiêu là tầm cao. Còn chiện “Nội trị” Chú làm cũng ngon lành hổng kém, bao nhiêu dũng tướng Chú chọn măt gởi Vàng nhiệm kỳ này hầu hết đều đáng đồng tiền bát gạo của Dân (trừ bà Đốc tờ Tiến bên Y tế) như Tướng Huệ,Tướng Thăng…
Rồi bản thân Chú thân chinh“xuất trận“ đề nghị soạn Luật Biểu tình, trả lời chất vấn trước Nghị trường hay hết sức, làm cho các bác Nghị gật tới sái cổ luôn, bàn dân thiên hạ cũng được một phen lé mắt. Nhân dân thì nức lòng, Tôi cũng sướng cái bụng tự hào là dân Nam Bộ quá Chú. Phen này mấy cha “Sỹ phu” Bắc,Trung và …Tây kỳ phục Chú lăn như bi, hết ậm ọe châm chọc cạnh khóe.
Trước nay mấy chả cứ bảo Chú “Cử nhân tại chức, chuyên tu” hổng có trình độ v,v…mà hổng chịu hiểu Chú vì hoàn cảnh Chiến tranh nên chiện học hành không được xuôi chèo mát mái như mọi người. Chứ Chú mà có điều kiện thì vài cái bằng Tiến sỹ là chuỵện nhỏ, nhằm nhò gì.
Đó, cứ nhìn mấy đứa con Chú- Hai Nghị là Đốc tờ, ba Phương là Mát tờ, bằng của chúng đều do các Trường uy tín bên Âu,Mỹ cấp à nghen, chứ hổng phải như mấy cái bằng “Hữu nghị” thời XHCN bên Đông Âu hay “dỏm” như của Nghị Hồng và Ông Giám đốc một Sở ở Miền Bắc. Mà các con Chú chúng đều thừa hưởng từ Chú cái „gien“ thông minh xuất chúng chứ từ đâu ? Đặc biệt Dr.Hai Nghị mới 35 tuổi đã được đề bạt làm Thứ trưởng, giỏi chưa ? Lịch sử CHXHCN Việt Nam 66 năm nay chỉ có thời Chủ tịch Hồ Chí Minh lập nước và bây giờ mới có Bộ trưởng, Thứ trưởng trẻ cỡ đó…!
Thứ ba nữa những tuyên bố (hay trả lời chất vấn) của Chú làm cho mấy tờ báo lá cải ở Hải ngoại tịt luôn hết đường tuyên truyền lếu láo là Chú và Đảng ta thân Tàu, bị phụ thuộc vào Tàu…và trong tuyên bố Chú lại “ý nhị” nhắc tới VNCH làm cho những người ra đi từ chế độ cũ đang sống tại Hải ngoại cũng được an ủi . Chuyện hoà hợp hòa giải tưởng khó khăn bỗng trở nên đơn giản, ngon lành. “Trình” cỡ đó thì Tôi phục Chú quá trời Chú Ba !
Cái ngày Tôi đang còn nhỏ mặc quần xẻ đũng đi mẫu giáo ở Miền Bắc những năm 68-69 (hồi đó Chú cũng còn vận Quần xà lỏn ở trong chiến khu cầm Súng đuổi Mỹ, Ngụy chạy có cờ ). Cô Giáo có dạy một bài hát đến bây giờ Tôi vẫn nhớ: “Em yêu Chú Bộ đội bắn Mỹ tài ghê…”. 44 năm đã trôi qua, mấy hổm rày nghe Đài, đọc Báo thấy Chú lại là Chú Bộ Đội ngày xưa, sướng quá Chú Ba, yêu Chú quá Chú Ba…!
Hoan hô Chú Bộ Đội, hoan hô Chú Ba ! Tới luôn Chú, lịch sử và Nhân dân sẽ ghi nhớ những gì Chú đã nói sẽ làm !
Tác giả gửi cho Quê choa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét