Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Thiên thần Đỗ thị Minh Hạnh.

Tháng Tư (lại) về...

Nhìn hình cô bé Hạnh mà lòng em đau, mắt em cay sè, răng em nghiến...

Gần 40 năm trôi qua nhìn cái vỏ giả tạo bề ngoài của quê hương VN, em cứ ngỡ dân tộc mình được TỰ DO, ấm no và hạnh phúc...cho đến khi đọc được những mẫu tin tức về những tù nhân như Đỗ Thị Minh Hạnh, Việt Khang, LM Nguyễn Văn Lý ...vv... mà lòng em nhói đau vụn vỡ...

Cô bé Hạnh cũng chỉ lớn hơn con gái đầu của em 2 tuổi mà chịu bao nhiêu dày vò thân xác như vậy ư. Khuôn mặt xinh đẹp, trong sáng của cô bé như 1 thiên thần với tình yêu Tổ Quốc và đồng bào thật cao cả.
Thật khâm phục khi đọc những lời Hạnh nói khi Mẹ đến thăm nuôi:

“Má ơi, con rất là đau buồn, con không buồn thân thể con, ở tù bao nhiêu năm cũng được… Họ bảo con hãy nhận tội đi rồi sẽ được giảm xuống 4 năm, nhưng không, ở đời thì chết chỉ có một lần mà thôi… để cho họ thấy rằng, họ không được phép coi thường tinh thần bất khuất của dân tộc. Mỗi dân tộc, mỗi một con người, nhất là người lãnh đạo đất nước phải biết rằng “Đặt quyền lợi và danh dự của tổ quốc lên trên quyền lợi cá nhân của mình chứ…”

Thi sĩ Trần Trung Đạo đã viết "Mấy vần thơ cho Đỗ thị Minh Hạnh":

Lịch sử đang chờ em để bước sang trang

Dân tộc vịn vai em để đi cùng nhân loại

Những người chết đang bắt đầu sống lại

Những người đi đang lần lượt quay về

Đỗ Thị Minh Hạnh đã có một chỗ đứng thật trang trọng trong lòng dân tộc. Với tình trạng bị tra tấn, và hành hạ như hiện nay, không biết Hạnh sẽ ra sao, bé Hạnh có thể bình an tới ngày ra tù hay không? Quả thật như thi sĩ Trần Trung Đạo viết : tuổi trẻ đang vịn vai Hạnh đứng dậy, dân tộc chúng ta đang cần vịn vai em để bước đi cùng nhân loại.

Đất nước mình không có hôm nay

Nếu hai ngàn năm trước không có bà Trưng, bà Triệu

Và sẽ tiếp tục sống trong độc tài nô lệ

Nếu không có những người con gái như em

Dòng sông dài và phiến đá chông chênh

Nhưng nếu tất cả đều co ro, sợ hãi

Nếu tất cả đều đứng nhìn, e ngại

Dân tộc này rồi sẽ ra sao?

Em bước vào tù khi tuổi mới hai mươi Tuổi đẹp nhất của thời con gái Bên ngoài trại giam, mùa xuân đang qua và không trở lại Nhưng trong trái tim em, xuân mãi mãi không tàn

(Mấy vần thơ cho Đỗ thị Minh Hạnh – Trần Trung Đạo)

Thầy ơi, mắt em cay...hình ảnh thiên thần Đỗ Thị Minh Hạnh chập chờn trong tâm khảm em cả ngày dài, đầu óc em cứ lởn vởn hỏi mình: Tôi làm gì được cho em hả Hạnh ơi???!!!

(ST)

1 nhận xét:

  1. dung ra phai o tu chung than moi dung. dat nuoc dang hoa binh khong chiu lo tu chi lam an, nghi chuyen vo van

    Trả lờiXóa