Tiềm năng vô
tận
Vị trí địa lý đã ưu ái cho Việt Nam một nguồn
năng lượng tái tạo vô cùng lớn, đặc biệt là năng lượng mặt trời. Trải dài từ vĩ
độ 23023’ Bắc đến 8027’ Bắc, Việt Nam nằm trong khu vực có cường độ bức xạ mặt
trời tương đối cao.. Hằng năm các vùng ở phía Bắc Việt Nam có khoảng 1400-2000
giờ nắng và các vùng miền Trung và một số vùng miền Nam có từ 2000-3000 giờ
nắng. Trong đó, nhiều nhất phải kể đến thành phố Hồ Chí Minh, tiếp đến là các
vùng Tây Bắc (Lai Châu, Sơn La, Lào Cai) và vùng Bắc Trung Bộ (Thanh Hóa, Nghệ
An, Hà Tĩnh)…
Pin mặt trời
(Solar Cells)
Với điều kiện
thuận lợi về địa lý, Việt Nam có nguồn năng lượng tái tạo lớn và đa
dạng,
trong đó năng
lượng mặt trời (NLMT) có thể khai thác trực tiếp
Năng lượng mặt trời có những ưu điểm như: Sạch,
chi phí nhiên liệu và bảo dưỡng thấp, an toàn cho người sử dụng… Đồng thời, phát
triển ngành công nghiệp sản xuất pin mặt trời sẽ góp phần thay thế các nguồn
năng lượng hóa thạch, giảm phát khí thải nhà kính, bảo vệ môi trường. Vì thế,
đây được coi là nguồn năng lượng quý giá, có thể thay thế những dạng năng lượng
cũ nhiều nhược điểm đắt đỏ và ngày càng cạn kiệt. Từ lâu, nhiều nơi trên thế
giới đã sử dụng năng lượng mặt trời như một giải pháp thay thế những nguồn tài
nguyên truyền thống. Tại Đan Mạch, năm 2000, hơn 30% hộ dân sử dụng tấm thu năng
lượng mặt trời, có tác dụng làm nóng nước. Ở Brazil, những vùng xa xôi hiểm trở
như Amazon, điện năng lượng mặt trời luôn chiếm vị trí hàng đầu. Ngay tại Đông
Nam Á, điện mặt trời ở Philipines cũng đảm bảo nhu cầu sinh hoạt cho 400.000
dân.
Với điều kiện thuận lợi về địa lý, Việt Nam có
nguồn năng lượng tái tạo lớn và đa dạng, trong đó năng lượng mặt trời (NLMT) có
thể khai thác trực tiếp. NLMT đã bắt đầu được ứng dụng tại Việt Nam với khoảng
6.000 trạm điện mặt trời với tổng công suất 750 kW được lắp đặt cho khu vực miền
núi và hải đảo. Cùng với NLMT, vùng lãnh thổ có thể khai thác có hiệu quả NLG
chiếm 9% diện tích cả nước, đặc biệt là các tỉnh ven biển miền Trung.
Tiềm năng
gió
Theo số liệu, tiềm năng gió của Việt Nam (trên
độ cao 65 mét) rất khả quan, ước đạt 513.360 mW, lớn hơn 200 lần công suất nhà
máy thủy điện Sơn La và hơn 10 lần tổng công suất dự báo của ngành điện vào năm
2020. Tuy nhiên, đây mới chỉ là tiềm năng lý thuyết, tiềm năng có thể khai thác
được dạng tiềm năng kinh tế còn tùy thuộc vào mức độ qui mô đầu tư. Song đây sẽ
là một nguồn năng lượng tiềm năngquan trọng có thể khai thác bổ sung cho nguồn
điện quốc gia, thay thế cho các nguồn năng lượng hóa thạch.
Điện gió Châu
Âu
5 tổ máy 1.5MW
đầu tiên của nhà máy điện gió Tuy Phong, Bình Thuận
Có những giải pháp có thể nhanh chóng nâng cao
sản lượng điện, đáp ứng nhu cầu điện năng trong một thời gian không lâu: Như xây
dựng các trạm điện bằng sức gió. Tất nhiên, gió là dạng năng lượng vô hình và
mang tính ngẫu nhiên rất cao nhưng chắc chắn chi phí đầu tư cho điện bằng sức
gió thấp hơn so với thủy điện. Toàn bộ chi phí cho một trạm điện bằng sức gió
4.800kW khoảng 3.000.000 euro. Với 500 trạm điện bằng sức gió loại 4.800kW sẽ có
công suất 2,4 triệu kW, bằng công suất Nhà máy thủy điện Sơn La, tổng chi phí sẽ
là: 500 x 3.000.000 = 1,50 tỉ euro = 1,875 tỉ USD, chi phí này nhỏ hơn 2,4 tỉ
USD là dự toán xây dựng Nhà máy thủy điện Sơn La. (Vietnam Business
Forum).
Khái quát của vấn đề tưởng chừng đã dễ nhận
diện, tuy nhiên, người dân, đại chủ thể phải chi trả và chịu ảnh hưởng trực tiếp
mọi rủi ro (nếu có hậu quả bi đát) của chủ trương này không khỏi phải suy tư và
buồn lòng trước một số quan điểm của người đại diện cho mình tại Quốc
Hội.
Người dân tâm đắc đồng tình trước sự thận trọng
chuẩn mực của Cựu Đại biểu Quốc Hội Việt Nam, Giáo sư T/S Nguyễn Minh Thuyết bao
nhiêu thì lại ngán ngẩm nao lòng bấy nhiêu với một số vị ĐB/QH đương
nhiệm.
Nói
với BBC, GS Thuyết (ảnh trái) tin rằng
Việt Nam "nên dừng lại" dự án xây nhà máy điện hạt nhân ở Ninh Thuận "nếu vẫn
còn kịp," đồng thời gợi ý vẫn có thể "xin lại ý kiến" của Quốc hội của Đảng kể
cả khi đã có các nghị quyết được "thông qua" trước đây.
Phát biểu chỉ một tuần trước khi thế giới tưởng
niệm tròn một năm sự cố thảm họa nhà máy điện hạt nhân Fukushima của Nhật Bản bị
mất an toàn do sóng thần gây ra (11/3/2011-11/3/2012), Giáo sư Thuyết tái khẳng
định Việt Nam "không đáng phiêu lưu" với các dự án mà theo ông lợi có thể bất
cập hại.
ĐB Thuyết dẫn giải, nguồn vốn đầu tư nhà máy
chủ yếu là đi vay. Nếu chúng ta xây dựng 2 nhà máy với 4 lò ở thế hệ 2 cần 12 tỷ
USD nếu chọn thế hệ 3 là 16 tỷ USD chiếm 1/2 GDP. Xây xong, cần 900 triệu USD
mua nhiên liệu và sau 18 tháng cần 320 triệu USD, như thế liệu chúng ta có đủ
tiền để vận hành nhà máy hay không? Đầu tư cho điện hạt nhân là quá cao, trong
khi đến năm 2025, nhà máy ĐHN cũng chỉ đáp ứng 4,4% (!?) nhu cầu điện cả nước.
Giá điện của nhà máy này cao gấp 3 lần (!?) giá điện sử dụng các nguồn nguyên
liệu khác. Vậy người dân có đủ tiền để mua điện hay không? “Chúng ta không nhiều
tiền, không nhất thiết cái gì cũng phải đầu tư”. "Sau khi tôi đã có ý kiến như
vậy, tôi thấy có rất nhiều chuyên gia đã phân tích rất sâu về sự tốn kém và sự
không an toàn của điện hạt nhân. Và hiện nay, xu hướng ở trên thế giới, người ta
cũng bỏ dần điện hạt nhân.
“Khá nhiều quốc
gia đã đình chỉ, tiến tới gỡ bỏ các nhà máy điện hạt nhân. Không có lý do gì mà
chúng ta cứ cố kiết làm một việc đi ngược lại xu hướng chung của khoa học kỹ
thuật thế giới như vậy, mà những khả năng xảy ra mất an toàn cũng rất dễ. Chúng
ta đã thấy Nhật là một đất nước tiên tiến như thế nào, nhưng chỉ một trận sóng
thần của họ đã làm cho nhà máy hạt nhân ở Fukushima trở nên mất an toàn và làm
cho Nhật thay đổi chính sách về điện hạt nhân”.
Trong khi đó thì, ĐB Trần Hanh (Vĩnh Phúc) cho
rằng “xây 1 nhà máy (ĐHN) vừa làm tốt vừa rút
kinh nghiệm cho nhà máy sau...” Người ta phải tự hỏi, chắc vị ĐB này
chỉ hình dung được việc điều hành và bảo trì một lò phản ứng hạt nhân như điều
khiển và bảo trì một chiếc xe máy? mọi sai sót có thể rút ra làm kinh nghiệm
được!?
Còn ĐB/QH, Bộ trưởng Bộ Công Thương - Vũ Huy
Hoàng khẳng định: “Chúng ta có đủ điều kiện để
xây dựng 2 nhà máy và đưa vào vận hành đúng theo dự kiến nếu QH thông qua chủ
trương đầu tư, chúng tôi chịu trách nhiệm đảm bảo sự an toàn của nhà
máy.” (!?)
Đề cập vấn đề ai chịu trách nhiệm và chịu trách
nhiệm ra sao nếu một sự cố nghiêm trọng mất an toàn hạt nhân xảy ra ở Ninh
Thuận. GS Thuyết nhận xét: "Dĩ nhiên những người quyết định dự án này sẽ phải
chịu trách nhiệm, và những người điều hành cụ thể dự án này trong thời gian xảy
ra sự cố sẽ phải chịu trách nhiệm. “Chỉ có điều là trong quy định của
pháp luật Việt Nam, những người đề ra chính sách không đúng gần như không phải
chịu trách nhiệm.” (ai đề ra chính sách này ngoài Đảng và Nhà Nước? )
"Hai nữa là chúng ta không thể nghĩ trong vòng vài
năm tới xảy ra chuyện gì, mà có thể chuyện ấy xảy ra sau vài chục năm, lúc ấy
những người quyết định, xin lỗi là (họ) khuất núi rồi hay quá già yếu rồi, thì
khi ấy, ai buộc được họ chịu trách nhiệm?"
Đặc biệt, cựu Đại biểu Quốc hội cũng nêu quan
điểm về, có nên trưng cầu dân ý về dự án Ninh Thuận hay không: “Tôi cho rằng với việc lần đầu tiên Việt Nam làm, mà chưa
hề có kinh nghiệm, thậm chí gần như chưa hề có chuyên gia, mà có rất nhiều lời
cảnh báo thế này, thì cần phải thực hiện một cuộc trưng cầu dân ý rộng rãi hơn.
Nhưng để cho người dân có thể bỏ phiếu thể hiện ý kiến của mình một cách chính
xác, cần phải có giải thích rất rõ ràng với người dân, và khi giải thích cần
phải nói cả hai luồng ý kiến nghịch và thuận, cái lợi và cái hại".
(BBC).
ĐB/Quốc Hội muôn năm vẫn thế, vì vậy Việt Nam
cứ mãi mãi lẻo đẽo theo sau các nước khác như “Trâu chậm uống nước đục”. Nghĩ
tới đây chắc không ai là không nén một tiếng thở dài khi dõi mắt xa xôi trên con
đường XHCN diệu vợi mà cả dân tộc đang cô đơn, khắc khoải, cúi đầu lầm lũi… đi
trong vô vọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét