Liêu
Thái/Người Việt
QUẢNG NAM (NV) - Câu chuyện bắt đầu từ một buổi
họp dân, bàn về chuyện đền bù đất đai của bà con ở thôn Ngọc Sơn Tây, xã Bình
Phục, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam vào 8 giờ sáng ngày 23 tháng 3, đến 9 giờ
sáng thì xảy ra chuyện bất thường.
Anh
Nguyễn Văn Tưởng, sinh năm 1965, bỏ cuộc họp, tức tưởi chạy về nhà vác dao sang
địa điểm họp, vung dao chém hai nhân sự trong trung tâm phát triển quỹ đất của
huyện - một phó giám đốc và một cán bộ. Sau đó, anh Tưởng vùng thoát thân, về
vừa đến ngã ba quẹo vào nhà của anh thì gục xuống bất tỉnh. Và sau đó qua
đời.
Khi
chúng tôi đến thăm gia đình anh Tưởng thì mọi người bà con chòm xóm đã ghé vào
nhà đông đúc để chia sẻ, người chẻ sợi lạt, người khiêng cây đòn, người lau
chiếc quan tài... để chuẩn bị tẩm liệm cho anh.
Bên
cạnh căn nhà là bãi đất trống, đã được chuẩn bị xây dựng trường trung cấp an
ninh. Trường này sẽ loan rộng toàn bộ khu dân cư ở đây và nó cũng là nguyên nhân
của nỗi oan khiên.
Người
cha 90 tuổi của anh Tưởng ngồi bất động bên cạnh xác con, người mẹ thì được đưa
sang nhà bên cạnh để tránh bớt sốc, thi thoảng bà bị ngất, không khí đã tang tóc
còn thêm trầm trọng bởi người mẹ có nguy cơ đột tử bất kì giờ nào vì đau xót cho
con mình.
Mẹ
và chị bên xác anh Tưởng được trùm chiếu. (Hình: Liêu Thái/Người
Việt)
Ðất
bị giải tỏa, họp không được nói
Gặp
người anh trai của anh Tưởng, ông Nguyễn Văn Hoa, ông cho biết thêm: “Ðất nhà
chúng tôi thuộc diện đền bù, giải tỏa trong khu công nghiệp Tây An, Thăng Bình,
năm 2010, ban đền bù giải tỏa đến thông báo cho chúng tôi biết và yêu cầu chúng
tôi nhận đền bù giải tỏa. Chúng tôi đành chấp nhận”.
“Mỗi
mét vuông đất thổ cư thì đền 45,000 đồng (tương đương $2.2), còn đất ruộng thì
đền bù 33 triệu đồng (tương đương $1,600) trên một sào (500m2), và sau đó cho
nhận đền bù 80% số tiền, bà con nhận tiền nhưng chờ mãi vẫn chưa thấy cấp đất
tái định cư. Ðến gần đây thì xảy ra nhiều tranh tụng bởi sự chênh lệch về giá
cả, vật liệu xây dựng... Bà con không tài nào
xây lại nhà mới. Và có hàng loạt vấn đề khuất tất, chính vì vậy mà có cuộc họp
dân ngày 23 đen tối này”.
Ông
Nguyễn Văn Hoa, anh ruột người quá cố, tiếp người viết bên ngoài căn nhà, nơi bà
con chòm xóm đã ghé vào nhà đông đúc. (Hình: Liêu Thái/Người
Việt)
Nói
đến đây, ông Hoa quệt nước mắt và nhờ người con trai mình kể tiếp, người con
trai ông Hoa cho biết: “Vì thắc mắc chuyện đất của mình không được giải quyết
thỏa đáng, chú Tưởng lên xin phát biểu ý kiến khiếu nại cho 100m2 đất chưa được
đền bù của mình. Nhưng chờ mãi người ta không cho phát biểu, đến lúc chú Tưởng
đưa ra lý do mình đã chờ quá lâu, đăng ký sớm mà chờ phát biểu muộn hơn người
khác, vẫn không được, ông chủ tọa cuộc họp không cho chú phát biểu
nữa”.
“Giận
quá, chú Tưởng chạy về nhà vác dao lên hù dọa nếu không cho phát biểu chú sẽ
đâm, vẫn không giải quyết được gì, chú Tưởng xông vào đâm, nhưng vì con dao quá
cùn nên không làm ai bị thương, sau đó chú Tưởng vùng chạy thoát thân vì nghe
tin có công an đến. Nhưng
không hiểu sao khi chú về đến ngã ba vào nhà thì đổ gục xuống và tắt
thở”.
Cha
anh Tưởng năm nay đã 90 tuổi (trái) chỉ ngồi bất động bên cạnh xác con mình. Bên
phải là người chị anh Tưởng. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)
Gia
đình: Không có chuyện uống thuốc độc
Chúng
tôi hỏi cái chết anh Tưởng có phải là do uống thuốc độc như các báo trong nước
đã đưa tin thì được trả lời: “Không thể có chuyện uống thuốc độc, vì nếu uống
thuốc độc thì chết trong nhà, đằng này chết trên đường chạy về nhà, chúng tôi
nghĩ rằng đó là chết vì đột quị, nhồi máu cơ tim hay gì đó chứ không thể là
thuốc độc!”
“Hơn
nữa, người chết vì thuốc độc thì qua 24h đồng hồ sẽ sình to lên, mặt mày tím
tái, nhưng chú Tưởng cho đến giờ phút này, hơn 24 tiếng rồi mà vẫn tươi tắn, thì
càng không thể là chết do thuốc độc, anh không tin thì vào đây
xem!”.
Nói
đến đây, người cháu anh Tưởng dắt chúng tôi vào nhà thăm xác. Một người làm giám
định pháp y lâu năm đã bày cho chúng tôi cách biết người chết do thuốc độc, nên
chúng tôi cố gắng thử theo cách do ông chỉ. Ông nói thường là chết bằng thuốc
độc, dù là thuốc độc không mùi, nhưng khi chết, từ xác người chết vẫn bốc ra mùi
hôi nồng, rất khó thở, người không quen đứng gần sẽ thấy ngạt thở. Và hơn hết là
xác chết sẽ thâm tím, sình to. Chúng tôi cố gắng ngửi xem thử có mùi thuốc độc
thoát ra từ xác hay không nhưng không thấy mùi nào.
Video:
Ông
Nguyễn Văn Hoa kể lại cái chết của em mình.
Ðiều
kỳ lạ là trên cánh tay phải anh Tưởng có một vết thương lớn, máu vẫn còn dính
đầy tay áo, nhưng khi chúng tôi hỏi người nhà về vết thương này thì không ai
giải thích được vì sao mà có. Hơn nữa, nếu như đây không phải là một cuộc xô
xát, ẩu đả thì chỉ đơn giản anh Tưởng chết do đột quị hoặc uống thuốc, không thể
có vết thương nào.
Trong
lúc chúng tôi thực hiện phỏng vấn người nhà anh Tưởng, thì các công an viên của
xã Bình Phục vẫn đang dựng trại, dựng rạp cho người phúng điếu phía trước sân.
Dường như người nhà vẫn ngại trả lời một số câu hỏi có liên quan đến vết thương
của anh Tưởng và đặc biệt là họ tỏ ra sợ sệt, lấp lửng trong câu trả lời về
nguyên nhân cái chết của anh Tưởng.
Bãi
đất trống này là nơi chuẩn bị xây dựng trường trung cấp an ninh, nó sẽ loang
rộng toàn bộ khu dân cư ở đây. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)
Không
chấp nhận giám định pháp y
Ðương
nhiên, trong thời gian ngắn ngủi, hỏi thăm người trong làng và tiếp cận người
thân của anh Nguyễn Văn Tưởng, chúng tôi vẫn chưa tìm hiểu được cặn kẽ tình tiết
cái chết của anh. Thiết nghĩ nếu tìm hiểu cũng chưa chắc được gì vì cái chết của
anh vẫn còn là ẩn số với cả người trong gia đình.
Gia
đình anh Tưởng không chấp nhận giám định pháp y, vì theo lời ông Hoa giải thích:
“Chết cũng đã chết rồi, mà ai giám định, giờ mình dân quê, có biết ất giáp chi
mô, họ mổ xong rồi nói chi mình nghe nấy, mình dân thấp cổ bé họng, nói ai nghe!
Làm vậy thêm tội em mình, nó phải chết hai lần, thôi thì chôn nó cho đủ nghĩa
tình anh em vậy!”
Chuyện
đất, giải tỏa và đền bù đất ở cụm công nghiệp Tây An, Thăng Bình, Quảng Nam là
một câu chuyện dài, và những tiếng than của bà con dân nghèo bị mất đất canh
tác, bị dồn vào một khu tái định cư nhỏ hẹp, không có cơ hội làm ăn sinh sống...
cũng dài không kém.
Cái
chết của anh Nguyễn Văn Tưởng lại một lần nữa gióng lên hồi chuông về chuyện đất
và người, cái chết như một tiếng kêu thảm thiết của người dân nghèo bị thiệt
thòi và tăm tối, không lối thoát.
Video:
Ông Nguyễn Văn Hoa kể chuyện bị mất đất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét