Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

NGƯỜI HÁT CHO NHỮNG HY VỌNG ĐÃ VƯƠN LÊN, KẺ HÁT TRÊN NHỮNG XÁC NGƯỜI!




Như mọi người đều biết, vào ngày 5 tháng 3 tới đây, Tổng THống Hoa Kỳ, ông Barrack Obama sẽ gặp gỡ phái đoàn cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Bạch Cung để nghe quan điểm về vấn đề nhân quyền tại Việt Nam.


Ngày hôm sau phái đoàn người Mỹ gốc Việt sẽ có những tiép xúc với dân biểu và nghị sĩ tại Quốc Hội Hoa Kỳ.

Theo nhà báo tự do Bùi Văn Phú thì “Đây là kết quả của nỗ lực vận động cho nhân quyền Việt Nam được nhạc sĩ Trúc Hồ, giám đốc Trung Tâm băng nhạc Asia và đài truyền hình SBTN, khởi xướng qua một thỉnh nguyện thư đưa vào trang nhà của Bạch Cung hôm 7 tháng 2 năm 2012. Thỉnh nguyện thư ngắn gọn này dài chỉ 120 chữ yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ không phát triển thêm quan hệ giao thương với VN cho đến khi nhân quyền ở đó được cải tiến.


Bản thỉnh nguyện thư viết rằng từ năm 2007đến nay chính quyền VN đã gia tăng đàn áp dã man qua việc quản chế, bắt giam hay xử án tù những người có quan điểm bất đồng với nhà nước như linh mục Nguyễn Văn Lý, hòa thượng Thích Quảng Độ, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, blogger Điếu Cầy.

Gần đây nhất, nhạc sĩ Việt Khang đã bị bắt, được cho là vì đã sáng tác và hát những ca khúc phản đối Trung Quốc gây hấn, xâm lăng đất biển VN và phản đối công an VN bắt giam nhiều người Việt bày tỏ lòng yêu nước qua những cuộc xuống đường tại Hà Nội và Sàigòn vào mùa hè năm qua.”

“Việt Nam ơi… thời gian quá nửa đời người
và ta đã tỏ tường rồi, ôi cuộc đời ngày sau tàn lửa khói
Mẹ Việt Nam đau từng cơn sót dạ nhìn đời
người lầm than đói khổ nghèo nàn
kẻ quyền uy giàu sang dối gian.

Giờ đây Việt Nam còn hay đã mất?
Mà giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta
Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội
Chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu.

Là một người con dân Việt Nam
lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm
người người cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi
từng đoàn người đi chẳng nề chi
già trẻ gái trai giơ cao tay
Chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam
Việt Nam tôi đâu… Việt Nam tôi đâu… Việt Nam tôi đâu…”

Những lời ca trên đã được nhạc sĩ Việt Khang viết trong ca khúc “Việt Nam Tôi Đâu”. Và người nhạc sĩ viết ca khúc đòi lại mùa Xuân cho đất nước VN đã bị công an Cộng sản Việt Nam bắt giam vào lúc 7 giờ tối ngày 23-12 năm 2011.

Vì sao tôi gọi anh là người nhạc sĩ viết ca khúc đòi lại mùa Xuân cho đất nước Việt Nam? Lý do rất dễ hiểu là đất nước VN hiện nay đang ở trong mùa Đông băng giá của tình người và đang có nguy cơ biến thành một tỉnh của Trung Cộng mà nhiều bậc thức giả đã lên tiếng báo động.

“Tôi không thể ngồi yên
Khi nước Việt Nam đang ngã nghiêng
Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm
Một nghìn năm hay triền miên tăm tối
Tôi không thể ngồi yên
Để sau này con cháu tôi làm người
Cội nguồn đâu
Khi thế giới này không còn Việt Nam”

Lời ca của bài hát “Anh là ai?” còn nhức buốt hơn lời ca “Việt Nam Tôi Đâu”. Từng lời, từng lời như con dao nhọn xoáy vào vết thương đang mưng mủ là cơ thể bà mẹ Việt Nam gầu guộc vì đàn con cộng sản Việt Nam bội nghĩa vong tình!

Nhà cầm quyền CSVN bắt nhốt người nhạc sĩ viết ca khúc đòi mùa Xuân cho đất nước VN là Việt Khang ( tên thật của anh là Võ Minh Trí); nhưng tiếng hát của anh đã bay ra khắp thế giới và vang xa để mọi người VN cùng nghe những lời ca đòi lại mùa Xuân cho đất nước Việt Nam!

Khắp hải ngoại đã vang lên hai ca khúc của nhạc sĩ Việt Khang – những tiếng hát hát cho những hy vọng đã vươn lên cho đất nước VN!

*

Cách đây 44 năm, khi những tên đao phủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Đắc Xuân… chít khăn tang cho hàng vạn công nương Huế trong biến cố Thảm sát Tết Mậu Thân 1968 thì ông “nhạc sĩ màu da cam” Trịnh Công Sơn đã viết 2 bản nhạc về biến cố này là “Bài Ca Dành Cho Những Xác Người” và “Hát Trên Những Xác Người

“Xác người nằm trôi sông, phơi trên ruộng đồng
Trên nóc nhà thành phố, trên những đường quanh co.
Xác người nằm bơ vơ, dưới mái hiên chùa.
Trong giáo đường thành phố, trên thềm nhà hoang vu.
Mùa Xuân ơi, xác nuôi thơm cho đất ruộng cày
Việt Nam ơi, xác thêm hơi cho đất ngày mai
Đuờng đi tới, dù chông gai
Thì quanh đây đã có người
Xác người nằm quanh đây, trong mưa lạnh này
Bên xác người già yếu, có xác còn thơ ngây
Xác nào là em tôi, dưới hố hầm này
Trong những vùng lửa cháy, bên những vòng ngô khoai”.

Những ca khúc hát trên những xác người đã đưa đất nước và nhân dân VN đến một mùa Đông băng giá dài suốt 44 năm qua dưới sự thống trị bạo tàn của những người lãnh đạo đảng CSVN.

*

“Xin nghiêng mình khâm phục Việt Khang
Người chiến sĩ đã dùng ngòi bút
Viết những lời ca quyện cung đàThành bài nhạc lửa dâng cao vút.

Anh hát vang “Việt Nam tôi đâu?
Một câu hỏi rơi vào vực thẳm
Bởi nhân quyền đã mất từ lâu
Nên quỷ đỏ nhốt anh vào khám.

Anh vào tù không phải một mình
Mà cả triệu người trên thế giới
Đều chung lòng chia sẻ nhục vinh
Danh bất khuất vang lừng muôn cõi.

Anh Là Ai” sống chết coi thường
Khi lên tiếng là anh biết trước
Con đường đi sẽ lắm đoạn trường
Dẫu hiểm nguy vẫn không lùi bước.

Bọn cộng nô bắt một Việt Khang
Nhưng còn đó vạn Việt Khang khác
Sẽ đứng lên cùng với dân oan
Đòi công lý diệt quân gian ác”.
(thơ Như Ly)

Nhiều nhà văn, nhà thơ đã viết bài ca tụng việc làm can đảm của Việt Khang, người nhạc sĩ sống trong chế độ đã can đảm dùng những lời ca tiếng hát để tố cáo tội ác buôn dân, bán nước, đàn áp dân đen ròng rã suốt 44 năm qua, kể từ khi những ca khúc “hát trên những xác người” của tên nhạc sĩ “ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản” Trịnh Công Sơn được rền rỉ khắp nơi còn vang vọng mãi đến bây giờ – như những lời ai điếu cho chế độ CSVN.

*

Trong văn học, nếu đã có “Tụng Tây Hồ phú” thì sẽ có “Chiến Tụng Tây Hồ phú”!

Bốn mươi bốn năm trước, có kẻ “ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản” viết những lời hát trên những xác người;

Thì, 44 năm sau, cũng đã có người viết những ca khúc ngợi ca những hy vọng đã vươn lên; để từ đó, sẽ dẫn đến mùa Xuân dân chủ cho dân tộc cho đất nước Việt Nam!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét