Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

Cám cảnh cho bộ công an-Người Buôn Gió

Nghĩ ở góc độ nào đó thì thấy các anh công an, an ninh thật đáng thương.

Trong khi quân đội kiếm tiền khủng hàng núi bằng mở công ty xây dựng, ngân hàng, quân đội, viễn thông, xăng dầu và những hợp đồng mua vũ khí hàng chục triệu đô la, sở hữu quỹ đất rộng bao la thẳng cánh cò bay...thì các anh công an đi vặt của dân từng đồng, gần lửa rát mặt. Dân chúng cứ nhè các anh mà chửi, báo chí cũng chẳng tha, động tí là lôi vụ này vụ nọ về ngành công an. Trong khi quân đội cứ rủng rỉnh trong cái ánh hào quang 40 năm trước là đánh thắng giặc Mỹ.

 Các anh công an, cảnh sát đi vặt dân bằng từng lỗi giao thông, bằng từng cái bàn ghế bày ra đường, đến cửa hàng hoạch hoẹ ánh sáng, âm thanh, giờ mở cửa, kiểm tra hành chính. Hoặc chạy án, ăn tiền của bọn lưu manh xã hội đen.

Mấy anh an ninh thì không có cửa gì, vẽ ra bọn phản động ba đầu, sáu tay để tăng ngân phí cho dự án của mình. May lắm có anh nào vợ đảm thì mở được cái nhà hàng, công ty. 

Các anh quân đội thì không ăn lặt vặt thế, xơi miếng nào là ra miếng đó luôn. Công trình, dự án, hợp đồng chưa thoả, các anh còn bày việc tập trận, huấn luyện, bảo dưỡng vũ khí, khí tài để làm của ngân sách hàng mớ. Có đơn vị cơ giới mấy chục cái xe tải, chỉ có ba cái xe chạy được tốt. Còn lại suốt ngày sửa chữa để lấy tiền bảo dưỡng khí tài hàng tháng.

Nhìn ra thì tiền nào cũng là tiền của dân của nước. Thế nhưng anh công an ăn vặt thì bị chửi tơi bời, còn các anh quân đội thì lại được ca ngợi sáng ngời chính nghĩa mặc dù các anh đớp miếng nào là tiền tỷ miếng đấy.

Biển đảo bị xâm lược, các anh quân đội bình chân như vại, còn các anh cảnh sát biển giơ lưng ra chịu vòi rồng của giặc. Để rồi các anh quân đội rồng rắn nhau sang đất giặt ăn nhậu kết tình hoà hảo, chiến hữu. Động đến là các anh lửa giận bừng bừng, kêu lính đảo khổ sở trăm bề , hy sinh gian khó, ăn uống thiếu thốn. Thời bây giờ vận tải có như ngày xưa đâu mà các anh kêu như ở thời bao cấp. Dẫu có khổ tí thật như các anh kêu , thì các anh còn được vinh quang, dân chúng yêu thương ca ngợi.

Các anh khổ thế đéo nào bằng mấy anh an ninh, ngày đêm vạ vật mưa gió đứng đường rình bọn biểu tình chống Trung Quốc. Đã thế lại bị người dân, cựu chiến binh, cán bộ hưu trí mạt sát thẳng vào mặt. Vừa khổ lại còn vừa nhục.

Đã tranh hết phần ăn to, tranh hết phần nhàn nhã rồi. Về chức tước các anh cũng tranh nốt phần, không bằng lòng là các anh tỏ ý '' tâm tư''. Nếu để bên công an trình quốc hôi trước mà không được phong thêm tướng sẽ bất lợi cho các anh, thằng xin trước không được thằng xin sau lại được. Thế là các anh xin quốc hội trước, lúc mà tổng bí thư thủ lãnh quân uỷ trung ương của các anh ở nhà. Các anh được duyêt rồi, lẽ ra đến bên công an xin ngay. Thì lại hoãn lại bàn chuyện mây trời gió biển, đến khi tổng Trọng kiếm cớ lánh sang Nga thì mới để cho bên công an xin quốc hội. Lúc này tổng Trọng đi công cán xa, thế là vô can.

Tuy chưa đến ngày gặp Putin, nhưng anh Trọng chủ tịch quân uỷ trung ương vẫn cố đi để né chuyện quốc hội xét phong tướng cho công an, sang đó vật vờ mấy ngày mới gặp Putin. Anh đi tránh vụ bọn công an xin thêm chức tướng là chính, một công đôi việc nên anh mới đi sớm thế.


Mấy bạn dân chủ trí thức, con nhà lương thiện, đàng hoàng của anh, họ nhìn vấn đề không như anh. Anh xuất thân từ lưu manh, anh nhìn theo kiểu khác. Mấy lần dân chúng biểu tình, anh đi lòng vòng quan sát vòng ngoài. Thấy bọn công an đặc nhiệm trang bị dùi cui, lá chắn nấp trong các công sở trường đại học. Nhưng dùi cui, lá chắn chưa sắt máu bằng súng AK47 đã lên đạn sẵn sàng của những đơ vị quân đội được đặt trong tình trạng báo động chiến đấu cao nhất.

Anh đọc ra quan điểm của bọn công an với bọn biểu tình là lũ gây rối cần trấn áp mặt mạnh. Còn quan điểm của quân đội thì bọn biểu tình là kẻ thù xương máu cần tiêu diệt. Chả thế mà một tướng quân đội là Bùi Thế Kỷ gì đó, đã từng phát biểu trên báo sự hối tiếc về việc sụp đổ Đông Âu, lý do quân đội không dám bắn vào người biểu tình.

Điều mà chưa tướng lãnh công an nào dám nói kiểu đó.

Lãnh vực làm ăn xăng dầu, ngân hàng, viễn thông, dự án xây dưng...của các anh được đặt ngoài vòng pháp luật. Chống tham nhũng không hề có tên các anh. Trong khi thượng tướng công an như anh Ngọ dính lằng nhằng đến bọn Dương Chí Dũng là tướng đột tử, tá đi tù mút mùa.

Làm đường người ta cũng phải vòng tránh biệt thự của các anh. Xương máu các anh bỏ ra toàn xương máu của lính trơn, lính trơn là nhân dân, bị bắt đi cầm súng. Chết thì dân chết, còn vinh quang các anh tướng lĩnh được hưởng. Bọn các anh gọi là nguỵ quân, ngụỵ quyền nó thất thủ, tướng lĩnh nó tự sát hàng đàn. Còn Hoàng Sa, Trường Sa, Núi Đất thất thủ rơi vào tay giặc thì các anh béo tốt phởn phơ, mặt anh nào anh ấy phì nộn mỡ.

 Thế mà nỡ nào các anh không nói một câu để bên công an được phong thêm đại tướng như các anh. Đã thế các anh đòi được đại tướng rồi , lại còn đòi thêm trung tướng cho hai đô thị quan trong, các anh mang công an ra bì tị là ở đó công an trung tướng, các anh cũng phải trung tướng. Các anh không thèm đếm xỉa các anh công an có nghĩ gì khi các anh được thêm hai chức đại tướng mà họ không được chăng.?

Cùng bảo vệ chế độ, các anh sao mà lấn át người ta quá thể. Hay là các anh cho rằng mình mới chính là lực lượng trung thành bảo vệ Đảng được ghi trong hiến pháp. Các anh cho rằng công cuộc đấu tranh chống diễn biến hoà bình, chống bọn phá hoại mình đang dẫn đầu hơn bên công an. Bằng chứng là những bài xung kích trên mặt trận này trên báo quân đội nhân dân áp đảo bên công an hơn về số lượng cũng như chất lượng.?

 Thiết nghĩ đã đến lúc bên các anh công an cần phải đòi hỏi quyền lợi xứng đáng cho mình trong công cuộc bảo vệ đất nước cũng như chế độ. Các anh công an cần phải có những tập đoàn viễn thông, xăng dầu, ngân hàng, quỹ đất. Phải được trang bị máy bay, tàu chiến, xe thiết giang để nâng cao sức chiến đấu và tầm quan trọng của mình. Cũng cần phải có thêm các chức đại tướng để phù hợp với cơ chế chỉ huy trong ngành. Nếu đảng cộng sản VN không giải quyết công bằng cho các anh. Thật là cám cảnh cho các anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét