Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Đơn kêu cứu của bà Nguyễn Thị Kim Lan về trường hợp của chồng là ông Ngô Hào

"...Trước khi bị tạm giam, chồng tôi vẫn đi đứng, nói chuyện và nghe rõ nhưng từ ngày bị tam giam tới nay, chồng tôi đã không còn đi được, dự phiên tòa phải có 2 công an kèm 2 bên ẵm lên ngồi trên ghế, nghe không rõ tòa hỏi gì, nhiều lần chồng tôi không biết tòa có đang hỏi hay không ngoài ra chồng tôi không đủ sức nói để trả lời câu hỏi của tòa. Trong khi đó, thành phần tham dự phiên tòa chỉ có tôi và 2 con với chồng tôi là Ngô Hào kèm theo trên 30 công an mặc sắc phục đứng cạnh chưa kể lực lượng mắc thường phục..."

*

Kính gởi:

- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon
- Tổng Thống Hoa Kỳ Obama và Chính Phủ Các Nước Dân Chủ Trên Thế Giới
- Chủ Tịch Thượng Viện và Hạ Nghị Viện của Hoa Kỳ và các Nước
- Ủy Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ
- Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam
- Các Tổ Chức Nhân Quyền Trên Thế Giới
- Các Cơ Quan Truyền Thông Thế Giới
- Các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Hải Ngoại
- Ban Trị Sự Giáo hội PGHH Trung Ương tại Hải Ngoại
- Các cơ quan thông tấn trong và ngoài nước, đài RFA, VOA, BBC, RFI...

Tôi tên NGUYỄN THỊ KIM LAN, sinh năm 1957,

- hiện ngụ tại 17/6 Nguyễn Trãi, phường 5, thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, Việt Nam;

- điện thoại: +84-122-660-6052; e-mail: trung.hieu.dao2010@gmail.com .

Hôm nay tôi viết đơn này mong các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước, quý đoàn thể yêu chuộng tự do ngôn luận về trường hợp chồng tôi, ông Ngô Hào.

Hôm qua, tức là ngày 11/9/2013, chồng tôi bị đưa ra tòa với tội danh “lật đổ chình quyền nhân dân” vì những hoạt động “Ngô Hào đã nhiều lần tàng trữ, viết bài, phát tán và chuyển tiếp nhiều tài liệu có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc chế độ, nói xấu lãnh tụ và thực hiện “Cách mạng hoa nhài” theo hình thức bất bạo động.” Trước khi bị tạm giam, chồng tôi vẫn đi đứng, nói chuyện và nghe rõ nhưng từ ngày bị tam giam tới nay, chồng tôi đã không còn đi được, dự phiên tòa phải có 2 công an kèm 2 bên ẵm lên ngồi trên ghế, nghe không rõ tòa hỏi gì, nhiều lần chồng tôi không biết tòa có đang hỏi hay không ngoài ra chồng tôi không đủ sức nói để trả lời câu hỏi của tòa. Trong khi đó, thành phần tham dự phiên tòa chỉ có tôi và 2 con với chồng tôi là Ngô Hào kèm theo trên 30 công an mặc sắc phục đứng cạnh chưa kể lực lượng mắc thường phục.

Trong thời gian diễn ra phiên tòa gia đình cũng như chồng tôi không hề được biện hộ. Tòa án và viện kiếm sát áp đặt, mỗi khi cất tiếng biện hộ liền bị cấm. Kết thúc phiên tòa chồng tôi chỉ nói 1 câu "tôi không làm gì sai, chỉ sai ở chỗ không được pháp luật thừa nhận!" 

Tôi nhận thấy việc làm của chồng tôi không có gì sai trái, chồng tôi chỉ lên tiếng giúp đỡ những trường hợp bị áp bức như trường hợp Ông Nguyễn Văn Lía, thành viên giáo hội Phật Giáo Hòa Hỏa, nhờ đưa 14 vị tù nhân lương tâm của Phật Giáo Hoà Hảo vào danh sách nhân quyền Liên Hợp Quốc, vậy mà chế độ lại vu khống cho chồng tôi là bị đặt, ngụy tạo nhằm nói xấu chế độ để mà lật đổ “chính quyền nhân dân”, kết án chồng tôi 15 năm và 5 năm quản chế trong khi chồng tôi năm nay 65 tuổi.

Hôm nay tôi viết đơn này mong các cơ quan đoàn thể trong và ngoài nước lên tiếng can thiệp, trợ giúp pháp lý để giúp đòi lại những quyền cơ bản của một công dân trong một đất nước “ độc lập – tự do”. 

Phú Yên, ngày 12 tháng 9 năm 2013

Nguyễn Thị Kim Lan.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét