Mỗi một phiên tòa, mỗi cơn điếm nhục,
Bọn côn đồ như một lũ chó điên.
Nhỗ nước bọt vừa xong là liếm lại,
Đất nước này, máu xương và nước mắt,
Của cha ông gầy dựng mấy ngàn năm.
Và giờ này, cũng máu xương và nước mắt,
Của người Việt Nam tàn hại Việt Nam.
Tên cáo già, đống xương khô nằm đó,
Bọn lâu la đang liếm đít Tàu Phù.
Chúng vẫn cứ ầm ào lời “yêu nước”,
Và giết người Yêu Nước. Nước oằn đau.
Mỗi một phiên tòa, mỗi cơn điếm nhục,
Thế giới trề môi, bè bạn coi thường.
Bọn Tàu Phù đang xoa tay mãn nguyện,
Sóng biển Đông đang gào thét điên cuồng.
Nước mắt, máu xương tuôn rơi đã đủ,
Nhục nhã, hờn căm cũng đã dư thừa.
Các cháu đứng đây, nụ cười thách thức,
Mang lời núi sông vọng lại từ ngàn xưa.
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng
Vì danh dự Tổ Quốc, tống cổ giặc Tàu”
Lời thét đó đang rền vang sông núi,
Bọn vong nô đang gục mặt, cúi đầu
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng
Vì danh dự Tổ Quốc, tống cổ giặc Tàu”
Lời thét đó đang rền vang sông núi,
Người và người đang nắm chặt tay nhau.
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng.
Vì danh dự Tổ Quốc, chống giặc Tàu.”
Lời thét đó đang rền vang sông núi,
Tiêu diệt vong nô, đánh đuổi quân thù.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét