Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

Bùi Hằng: Chuyện bên ngoài Phiên tòa Đoàn Văn Vươn

Anh Nguyễn Tường Thụy và toàn thể quý độc giả kính mến!
Ngày 2-4-2013…Khi họ cố xô đẩy bằng được em ra khỏi Công an Q An Hải . Em đã nói giữa sân , trước khoảng 50 con người của họ rằng: Chính công an các anh là những kẻ gây ra tình trạng bất an , bất ổn , thậm chí có thể dẫn đến BẠO ĐỘNG trong xã hội này
Chính các anh là người góp phần đào cái hố Sâu và Rộng rồi đổ đầy cứt đái dơ bần xuống đo để NGĂN CÁCH người dân và chính quyền….
Và em đã không chấp nhận để họ đưa em về bằng xe riêng trong khi họ không cho em biết tình trạng anh Dũng và Chí Đức ….
Uất ức và đau xót lắm..Còn nhiều điều xót xa hơn…Rồi 1 ngày em sẽ nói- sẽ viết ..

Phải chặn đứng bàn tay tội ác của công an Hải Phòng.

NGUYỄN TƯỜNG THỤY 

Khi đọc đến câu Nguyễn Chí Đức viết trên facebook: “Còn tôi và chị Bùi Hằng cũng bất khả kháng vì bị giam tách biệt ở các phòng kế bên. Chỉ nghe những tiếng rống thảm thiết của anh Dũng“, tôi đã bật khóc. 
Nước mắt tôi nhòe hết màn hình chiếc ipad, không thể thao tác được nữa.Sau khi Bùi Hằng, Chí Đức là những người cùng bị bắt với Trương Dũng được thả ra, tôi mới liên lạc được với các bạn ấy để hỏi thêm về tình hình Dũng. 
Tôi biết được Dũng bị đánh và thương tích ra sao. Chúng tôi, ai cũng lo cho sức khỏe, tính mạng của Dũng. Cho đến hôm sau, nhìn hình ảnh của Trương Dũng trong bệnh viện, cảnh nằm giường bệnh, cảnh Chí Đức phải dìu Dũng đi vệ sinh và nhất là đọc đến câu “Chỉ nghe những tiếng rống thảm thiết của anh Dũng“, tôi không thể nén lòng được nữa. 
Tôi thấy lòng mình đau đớn vì thương bạn lại vừa căm hờn.Sau khi đánh Dũng thỏa thích, chúng còn tiếp tục làm những việc vô nhân tâm nữa đối với anh: đuổi anh ra khỏi bệnh việc mặc cho anh còn rất đau đớn, thay vì phải tiếp tục chăm sóc, điều trị cho lành vết thương. Chúng đe dọa anh nếu không chịu ra khỏi bệnh viện. Mình Hằng kể: “Minh Hằng nghe qua điện thoại thì thấy có tiếng đàn ông chửi bới “ĐM mày không biến sớm khỏi đây thì mày sẽ còn nhận TAI HỌA
Hỏi chuyện Dũng qua điện thoại, anh cho biết, chúng đưa anh đến Quán Toan, cướp điện thoại để anh không thể liên hệ được với ai rồi bỏ mặc anh ở đấy muốn ra sao thì ra. Anh phải mua chiếc điện thoại khác để liên lạc. Được sự giúp đỡ của mọi người, anh lên được xe khách, về đến bến xe Giáp Bát, mọi người ra đón đưa anh về nhà. Khi về đến nhà vào khoảng gần 4 giờ chiều (3/4/2013). Chúng cưỡng bức anh ra khỏi bệnh viện, không có bất cứ biên bản, bệnh án nào, chỉ có một cái đơn thuốc.
Khi Dũng bị bắt, tôi chạy đến nơi nhưng vòng vây đã bao kín. Khi len vào được thì chúng đã đưa các anh lên xe rồi nên tôi hỏi tại sao chúng bắt, Dũng trả lời, một tên có vẻ là chỉ huy ra lệnh đứa nào còn hô nữa (hô ủng hộ Đoàn Văn Vươn) thì tao bắt hết. Khi chúng bắt Thắng, Dũng hô: Phản đối bắt người, thế là chúng bắt anh luôn.
Chúng đưa các anh lên chiếc xe chở tù và đánh ngay từ trên xe. Dũng bảo, Thắng cũng bị đánh rất đau, ngay trên xe, máu mũi máu miệng chảy ròng ròng.
Tôi nói, tôi nghe Chí Đức và Bùi Hằng nói Dũng ở phòng bên, nghe Dũng kêu thảm thiết lắm? Anh bảo lúc ấy anh cố nén nhưng đau quá không chịu được thì tự nhiên nó bật lên tiếng kêu thôi.
Công an bây giờ là những ông trời con, chúng muốn làm gì thì làm, muốn đánh ai thì đánh. Cùng ngày hôm đó chúng bắt tất cả những người đến thăm Phạm Thanh Nghiên ra phường, không cần dựa trên cơ sở pháp luật nào.
Chúng đánh Trương Dũng như đánh kẻ thù, bằng tất cả lòng căm hờn. Nhưng chúng phải biết, chúng căm hờn những người ủng hộ anh em Đoàn Văn Vươn bao nhiêu thì nhân dân sẽ căm hớn chúng bấy nhiêu.
Chúng phải biết, dùng bạo lực không thể gieo rắc được sự khiếp nhược cho những người sống có mục đích, có lý tưởng, muốn sống có ý nghĩa. Trương Văn Dũng của chúng tôi không bao giờ là con người sợ bạo quyền. Anh đã từng bị đánh. Anh luôn luôn đi hàng đầu trong các cuộc biểu tình chống TQ xâm lược, trong những lần đấu tranh với sai phạm của công an.
Trương Văn Dũng không phải là trường hợp hiếm. Những năm gần đây, rất nhiều người bị đánh dã man khi rơi vào tay công an, hàng chục nạn nhân đã bị chết trong đồn công an. Việc công an đánh người trọng thương, dẫn đến cái chết ngày càng phổ biến.
Đánh Trương Văn Dũng đến mức như thế, phải là những kẻ có trái tim dã thú. Kẻ nào đã trực tiếp đánh anh? Kẻ nào đã ra lệnh, chỉ đạo đánh anh? Tôi tin, Trương Dũng và gia đình, bạn bè, đồng đội của anh không dễ dàng bỏ qua. Phải ngăn chặn bàn tay tội ác của chúng. Không thể để chúng tiếp tục thích đánh ai thì đánh để thỏa cơn khát máu.
Tôi kêu gọi toàn thể mọi người, những đảng viên Đảng CSVN, cán bộ, anh em công an có lương tri hãy mạnh mẽ lên án nhưng hành động vô nhân tâm của những kẻ khoác danh hiệu công an nhân dân nhưng mang bản chất côn đồ. Bọn này mới chính là thế lực thù địch. Chúng đang chà đạp lên pháp luật mọt cách thô bạo và ngang nhiên nhất, là mối nguy hiểm cho chế độ, đẩy chế độ đi đến chỗ không còn lý do gì tồn tại.
 Trương Dũng không tự đi vệ sinh đươc, Chí Đức phải dìu.
Một vài hình ảnh Trương Dũng tại bệnh viện (Ảnh Nguyễn Chí Đức)
Mọi người có thể chia sẻ, động viên Trương Dũng qua số máy mới: 01383772087
Hi Phòng 4/4/2013 NTT
danoanbuihang.blogspot.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét