Một người phụ nữ nghẹn ngào trong nước mắt: “đã có lần chú tôi đi cùng bà con lên UBND tỉnh Bình Dương. Ông mang theo một bình xăng để tự thiêu trước văn phòng tỉnh. Nhưng nhiều người can, và ông đã quyết định lại. Ông sẽ chết tại chợ Sài gòn, hoặc trước trụ sở Quốc hội, trước Văn phòng chính phủ hay Văn phòng chủ tịch nước gì đó ở Hà nội để mọi người biết rằng Ông chết để phản đối những người có trách nhiệm đã dung dưỡng cho tỉnh Bình Dương hà hiếp nhân dân, coi nhân dân như cỏ rác!” ++
Tiếng than hay là lời cảnh báo?

Tiếng than hay là lời cảnh báo?
