Đã có và sẽ có nhiều nữa con cháu của các cán bộ, đảng viên đảng cộng sản lớn nhỏ đương quyền bỏ nước đến làm công dân của các nước tư bản. Mâu thuẫn là ở Việt Nam giới lãnh đạo CS cưỡng bức dân chúng sống với chủ nghĩa cộng sản của họ, trong khi họ đưa con cháu sang kia sống với thế giới tư bản, cái thế giới mà họ đã từng nói đang giãy chết. Họ đã không và chẳng bao giờ dám lên tiếng giải thích cho trường hợp này. Con cái họ bị đàn áp chính trị?
Không! Chính họ đang đàn áp người dân kia mà. Họ yêu chủ nghĩa tư bản, thích xã hội dân chủ? Vậy sao họ không làm điều này ngay tại Việt Nam, nơi họ có quyền làm, vừa hợp với xu thế của thời đại và đòi hỏi của phần lớn người dân? Thiết nghĩ câu hỏi không khó trả lời. Những người cộng sản đang nắm quyền sống với xã hội cộng sản để kiếm nhiều tiền. Con cháu không thể kiếm nhiều tiền trong xã hội cộng sản thì di cư sang xã hội tư bản để kiếm nhiều tiền hơn. Lớp trước và lớp sau đều có mục tiêu kiếm tiền. Lý tưởng cộng sản chỉ nói để lừa bịp dân chúng. Họ chính là những kẻ đầu cơ chính trị mặt thớt nhất.
Không giống những người cộng sản cho con cháu ra đi để kiếm nhiều tiền hơn, ở phần còn lại trên cả hai miền Nam-Bắc, sau năm 1975, hàng triệu người dân đã bỏ nước ra đi. Họ mới là những người có lý tưởng thực sự. Cho đến nay còn có nhiều người tiếp tục ra đi (dù có người bị mang tiếng dùng hoạt động dân chủ nhân quyền làm cơ hội). Họ không chịu nổi chính quyền cộng sản độc tài và ăn tàn phá hại. Đối với họ, không phải tổ quốc trên hết mà tự do mới là trên hết.
"Ba giờ đêm qua, (2/6) con trai út của tôi, cháu Nguyễn Thanh Thủy cũng đã ra đi. Cháu đi mà không bị mang tiếng là kẻ cơ hội. Có chăng là những ân hận vì phận làm con…"
Chính xác mà nói, cháu ra đi một cách bất đắc dĩ. Ba lô trên vai, phút cuối cùng cầm tay mẹ, đuôi mắt của cháu đỏ tía lên, nước mắt ướt nhòe. Tôi phải vội quay đi giả làm người vô cảm. Lên Hà Nội, về nhà trọ thu dọn ít đồ đạc gửi về nhà, cháu còn viết cho chúng tôi mấy dòng sau:
“Gửi bố mẹ kính yêu của con.
Bố mẹ là điều tuyệt vời nhất con có trên cuộc đời này. Con rất yêu bố mẹ. Bố mẹ tha lỗi cho tội bất hiếu của con. Lẽ ra con phải dành nhiều thời gian và chăm sóc bố mẹ nhiều hơn. Xin bố mẹ tha lỗi cho con.
Bố mẹ nhớ giữ sức khỏe, sống thật lâu thật lâu để một ngày con về chăm sóc bố mẹ. Bố mẹ luôn là người con nghĩ về nhiều nhất, lo lắng nhất khi nghĩ về, quay đầu lại.
Bố nhớ chăm sóc mẹ nhé, đừng để mẹ lo lắng. Mẹ cũng giữ sức khỏe nhé. Cả bố và mẹ yêu thương nhau nhé. Rồi một ngày con về với bố mẹ.
Con yêu bố mẹ
Con của bố mẹ”.
Con của bố mẹ”.
https://anhbasam.wordpress.com/2015/06/03/4008-nha-van-nguyen-xuan-nghia-con-toi-da-ra-di/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét