Trang

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Bàn về sự vô cảm của bộ máy nhân một phóng sự bằng hình

05-09-2012
Tình trạng thê thảm của “con đường vận chuyển bauxite” như ta thấy trong một loạt hình ảnh mà phóng viên Quốc Quang cung cấp dưới đây, trang Bauxite Việt Nam đã đề cập đến trong bài “Dự án Tân Rai – Bao giờ cho đến tháng Mười” của Lê Trung Thành (http://www.boxitvn.net/bai/38430). Tưởng không cần nói gì thêm mà chỉ mời bạn đọc đọc kỹ lại bài viết tường tận ấy.
Nhìn cho bao quát hơn nữa thì toàn bộ dự án Bauxite Tây Nguyên là cả một vấn nạn to như quả núi về tất cả mọi phương diện: chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, an ninh mà Nhóm Bauxite Việt Nam đã cất tiếng báo động kể từ tháng Tư 2009 với hàng loạt kiến nghị liên tiếp, lần nào cũng được ít nhất 2000 người ký. Tâm nguyện của chúng tôi nào có gì hơn là muốn Nhà nước hãy tỉnh táo, thật sự đứng trên cùng một chỗ đứng lợi ích với dân với nước mà nhìn cho thấu mọi ngóc ngách “không sao nhá nổi” của một “miếng bánh” vẽ ra thì ngon lắm nhưng gặm vào là gay. Tiếc rằng lúc bấy giờ chúng tôi còn quá ngây thơ để nhận diện cho đầy đủ cái khái niệm gọi bằng “nhóm lợi ích”. Chúng tôi chỉ lấy làm lạ khi những người đại điện cho quyền lực đã chỉ một mực dùng thái độ im lặng, để đáp lại nguyện vọng chân thành của chúng tôi (trên chúng tôi còn có Đại tướng Võ Nguyên Giáp khả kính cùng nhiều vị lão thành cách mạng) và đông đảo nhân dân. Còn một ít những ông lau nhau như Thứ trưởng Lê Dương Quang và một vài người khác được giao phó nhiệm vụ… đứng ra “vén váy chửi càn” thì thôi miễn chấp. Cho đến khi người đứng đầu các bản kiến nghị, GS Nguyễn Huệ Chi, được cơ quan an ninh “thăm hỏi” suốt 22 ngày, thì chúng tôi mới biết là hết hy vọng trong đối thoại chân tình với nhau để tìm ra một tiếng nói chung – “Bạn cố tình đến thế chúng tôi còn biết nói sao”.
Bây giờ, quý vị đã trót gặm lấy miếng bánh vẽ ấy rồi, có phải là “bỏ thì thương vương thì tội” hay không? Mà còn tệ hơn nữa kia, quý vị đã gặm lấy không phải là một miếng bánh vẽ đâu mà là cả một cái mồi nhử vô cùng nguy hiểm, có nguy cơ làm lụn bại nền kinh tế nước nhà, tiếp theo các vụ Vinashin, Vinalines, vụ thâu tóm ngân hàng…, bên cạnh một thực tế cũng khó chối cãi là cái hậu quả đang dần dần làm hỏng cả một môi trường sinh thái và văn hóa đặc biệt quý hiếm của Việt Nam –Tây Nguyên. Đó là chưa kể đến nguy cơ tiềm tàng về an ninh quân sự mà từ khi người Tàu kéo nhau lên lập “làng người Hoa” ở trên đó từ 2009 thì đương nhiên là “cái nhọt bọc” tiềm tàng đã hình thành và cứ thế ăn sâu bén rễ.
Ai đưa ra miếng mồi nhử cho các vị vậy? Chỉ có duy nhất một kẻ thủ ác mà các vị vẫn gọi là ông anh “bốn tốt”: Trung Nam Hải. Hãy nhớ lại những lần ký kết, bắt đầu từ 2001, giữa ông Nông là người đứng đầu Đảng với Giang Trạch Dân – kẻ hiện đang được dư luận Trung Quốc coi là tên đồ tể chủ trương sát hại hàng vạn học viên Pháp Luân Công để lấy nội tạng – rồi với Hồ Cẩm Đào – kẻ gây ra bao nhiêu sóng gió dồn dập trên Biển Đông từ 2009 đến tận hôm nay, ngày càng lấn tới đe dọa đến chủ quyền biển đảo và những giếng dầu có trữ lượng lớn của đất nước chúng ta.
Những gì ngon ngọt thơm tho phía sau hậu trường các loại ký kết ấy chúng tôi không biết và thú thực cũng không ham hố biết. Chỉ biết các vị đã “đi với ma” và đã mắc quả lừa quá kinh khủng – chúng tôi dám nói bạo như thế –trong khi nhân dân luôn sẵn sàng sát cánh với các vị, thành tâm thức tỉnh các vị, thì các vị hầm hầm ngoảnh mặt, hoặc cho bộ máy chức năng đe dọa – “Bạn cố tình đến thế chúng tôi còn biết nói sao”.
Cho nên, mới vừa đây, ông Chủ tịch nước có gặp gỡ cơ cơ quan công an, lên tiếng cảnh báo về “sự vô cảm” của họ đã để lại nhiều hậu quả, làm mất lòng tin của nhân dân. Chúng tôi ghi nhận ý nghĩa cấp thiết của lời khuyên răn ấy. Tuy nhiên, đối với một bộ máy mà từ lâu nay đã để lại vô số cái chết khủng khiếp cho dân từ Nam chí Bắc thì một lời khuyên như vậy e rằng chỉ mới là một làn gió thoảng qua (hoặc một trấn an tâm lý cho dân thì đúng hơn) chứ đâu đã đủ liều. Làm sao những kẻ mặc đồng phục xanh lá cây kia thấm được vào tim phổi để thay đổi cách hành xử của họmà dư luận đều coi là “khủng bố”, nếu không là “nặn” lại khuôn mặt và “đúc” lại quả tim cho họ”? Việc ấy thì thiên nan vạn nan.
Ảnh: Internet
Nhưng sự vô cảm không chỉ khoanh lại ở một ngành công an mà thôi. Xin ngài Chủ tịch hãy cho làm một điều tra xã hội học mà xem, sự vô cảm theo chúng tôi đã lây lan đến rất nhiều ngành trong bộ máy chính quyền và đã lên đến một cấp rất cao, có lẽ kề cận ngay sát bên ngài rồi. Còn nhớ ông Lê Duẩn ngày xưa có nói đại ý rằng khi gặp những cảnh ngộ khốn cùng của dân mà anh không còn chút động lòng thì phẩm chất cách mạng của anh đã mất, anh đã là kẻ phản bội cách mạng. Áp dụng vào hoàn cảnh hiện nay, thì hình như không những không động lòng mà – cơ khổ cho 85 triệu con dân – anh còn là thủ phạm trực tiếp gây ra mọi nỗi đau đến cùng tột cho dân chúng– “Bạn cố tình đến thế chúng tôi còn biết nói sao”.
Và xét đến tận cội rễ, mắc vào mồi nhử của bọn Tàu cũng chính vì trong sâu thẳm tâm can, anh đã phạm vào cái điều mà các vị vua hiền, các anh hùng hào kiệt xưa kia từng lên tiếng cảnh tỉnh: không còn biết “tới bữa quên ănnửa đêm vỗ gốiruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa” trước những nỗi khổ lớn lao sừng sững của ĐẤT NƯỚC.
B.V.N.
–––––––––––––––––––––––––––––––––––
Phụ lục
Hình ảnh thê thảm của “con đường bôxít”
Quốc Quang
- Quốc lộ 20- tuyến đường độc đạo nối vùng Đông Nam Bộ với Lâm Đồng và các tỉnh Tây Nguyên, dự kiến sẽ được nâng cấp để vận chuyển bôxít đang trong tình trạng vô cùng thê thảm.
Quốc lộ 20- tuyến huyết mạch nối Đông Nam Bộ với Lâm Đồng và các tỉnh Tây Nguyên qua hơn 30 năm khai thác đã bị hư hỏng nặng khi hàng ngàn “ổ gà” xuất hiện dày đặc, mặt đường trồi nhựa, 2 bên sạt lở…
Do nhu cầu vận chuyển bôxít từ nhà máy bôxít Tân Rai, huyện Bảo Lâm, tỉnh Lâm Đồng nên dự án cải tạo quốc lộ 20 đã được Thủ tướng chỉ đạo Bộ Giao thông Vận tải thực hiện.
Theo đó, tuyến Quốc lộ 20 dài 227 km, có điểm đầu tại ngã ba Dầu Giây (Thống Nhất, Đồng Nai), điểm cuối giao quốc lộ 27 thuộc thị trấn Đran (Đơn Dương, Lâm Đồng).
Toàn tuyến sẽ xây dựng mới 16 cầu, gồm 2 cầu lớn, 4 cầu trung và 10 cầu nhỏ.
Tổng đầu tư dự án khoảng 7.600 tỷ đồng được tách thành 2 dự án thành phần. Dự án thành phần 1 có tổng vốn hơn 4.000 tỷ đồng thực hiện trước theo hình thức BT, dự án còn lại có tổng đầu tư 3.000 tỷ sẽ được đầu tư sau.
Theo dự kiến ban đầu, việc nâng cấp bắt đầu vào năm 2012 và hoàn thành năm 2014.
Tuy nhiên, cho đến thời điểm hiện tại, “con đường bôxít” vẫn là một bức tranh thê thảm do xuống cấp.
Việc sửa chữa, nâng cấp cũng diễn ra với tốc độ “cầm chừng”.
Chùm ảnh PV VietNamNet ghi lại:

Mặt cầu La Ngà đoạn giáp Nhà máy đường và công ty men lồi lõm chằng chịt. Theo dự kiến, xe chở bôxit dài 18m, chở 40 tấn, trong khi đó các cầu có tuyến xe chở bôxit đi qua ở Đồng Nai cao nhất chỉ chịu nổi 30 tấn.

Dưới những bánh xe tải nặng, Quốc lộ 20 không khác gì bánh tráng đập.

Dấu tích của cơn mưa xảy ra vào…3 ngày trước. Người dân sống 2 bên Quốc lộ 20 cho biết chỉ cần một trận mưa lớn, đoạn đường qua Gia Tân, Thống Nhất sẽ biến thành sông.

Chỉ một đoạn chưa đầy 40 km từ Ngã 3 Dầu Giây, qua huyện Thống Nhất về thị trấn Định Quán của tỉnh Đồng Nai đã có hàng ngàn ổ gà thế này.

Lượng xe tải nặng, container đang tăng vọt trên các huyện của Đồng Nai và Lâm Đồng, góp phần vào sự “hấp hối” của tuyến đường huyết mạch nối Đông Nam Bộ với Tây Nguyên.

Người dân lưu thông qua con đường đau khổ.

Một đoạn 10 mét đường và hàng chục “ổ gà” mới vá.

Rãnh sâu xuất hiện ngày càng nhiều.

Tan nát Quốc lộ 20.

Nhiều đoạn, mặt đường như ruộng khô hạn nứt nẻ, nếu gặp tải trọng lớn nhiều sẽ sớm nứt vỡ.
Q.Q.
Nguồn: Bauxite Vietnam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét